Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2006

thư tình cho xứ ảo - jun. 14, 2006




Ta đau quá anh à....!

Tự thấy mình ngu xuẩn, tự thấy mình buồn vui lẫn lộn...

Ừ, thôi được rồi....! Ta tưởng mình có thể tự do thương nhớ anh, nhưng....ta vốn không làm được, tình yêu làm gì có một kẻ yêu còn kẻ kia thì vô tình phải không anh...?

Ta biết....ngày mai bao giờ cũng đẹp...và dĩ nhiên, ngày mai ,...với anh vẫn thế, có ta đợi anh hay không đợi anh thì đời anh vẫn thế...vẫn vui, vẫn vô tư nói cười...!


Ta thật sự đã quá mệt rồi anh....Đôi lúc muốn yêu một cách cao thượng, nhưng tâm trí phàm tục và tầm thường này làm không nổi anh à... Ta tự dưng oán ghét mình.....Ngu quá...thật sự là ngu quá....!

Ngày mai, ta không đợi anh

Ngày mai, ta không nhớ anh...!

Ngày mai,....trời ạ.....! Điên thì cũng điên một xíu thôi cho thiên hạ nhờ chứ....!

Mà không, ngay giờ phút này mới đúng ....!

Khờ quá....ta ơi là ta......!

Mong có thể được bình yên với đời...ngủ đi nhé.....cái hồn khờ dại của ta...ngủ đi...! 



 - diên vỹ -





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...