Thứ Tư, 2 tháng 8, 2006

thư tình cho xứ ảo - aug. 02, 2006






Có những giây phút nào đó....tự dưng lòng....vui vui lạ...nhìn mây, ngắm người...ta thèm quá một ước mơ....! Đôi mắt ấy vẫn bình yên chứ hở...hay.....lòng người đang khao khát....mong chờ....! Ta cười nói...như là con trẻ...để giấu mình trong thế giới hồn nhiên...nhưng ta biết....cuộc đời dâu bể....có lắm điều......ta chẳng thể....

Có những lúc ta thở dài.....lặng lẽ...người và người...có khác lắm không? Sao mơ ước tầm tay xa quá....đường đi về....ta cứ sợ...viễn vong....!


Nếu có một ngày...mọi điều mong thành sự thật...ta vui không...? Hay vẫn khao khát ở lòng....? Niềm mơ ước có phải là những vì sao không tên tuổi....nên người đời cứ tìm mãi....đúng không?

Có những điều trong đời bình dị...rất nhỏ nhoi...nhưng đủ khiến...lòng vui...! Bình thường quá tâm hồn ta....khờ khạo....! Mơ ước hoài những cái bình dị.....người ơi...!




 - diên vỹ -



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...