Thứ Tư, 2 tháng 8, 2006

thư tình cho xứ ảo - aug. 02, 2006




Anh cố tình có phải không....Ừ..ta chẳng biết nữa.....Lâu lắm rồi..cuộc sống bận bịu, niềm mơ vướng víu...và có những điều không thể...nên....ừ..ta xếp những niềm mơ lại....ngăn tủ dễ thương khóa chặt nhớ mong....!

Anh vẫn đó, ta vẫn đây lặng lẽ....!

Nhớ không anh.....! Hay.....đã rất vội quên...!

Ta mặc...!


Nhưng có đôi phút chạnh lòng....!

Tên anh trong thế giới ảo, lời anh trong tiềm thức mênh mông....! Để rồi ta nhớ...Một cái nhớ thoáng qua...rồi vụt biến....Tại...bởi không qua nhanh vội và không vụt biến thì ta phải làm sao đây anh hở....! Điên cuồng trong mong mỏi hay sao?

Thở dài....! Ta lại chỉ biết lặng lẽ....!

Mong - nhớ - cảm - thương..... tất cả mọi thứ lặng lẽ đi vào trong tiềm thức...chờ một ngày.....sống lại...đôi giây...Ở bên đó...anh còn nhìn mây chứ hở...! Riêng bên này...ta vẫn nhớ.....đôi khi...!



 - diên vỹ -





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...