Thứ Hai, 4 tháng 9, 2006

thư tình cho thế giới ảo - sep. 04, 2006




Có những tâm tình nói mãi không ra, viết hoài không hết...

Người ạ...! Về đâu rồi hở...? Thế giới đang đảo điên, người đời đang nghiêng ngửa...Còn ta...ta vẫn khờ khạo lang thang tìm....mà rồi chẳng biết tìm chi...Nhớ mà không biết cái nhớ từ đâu đến, thương mà không biết thương sẽ về đâu...

Lẳng lặng người đến, lẳng lặng người đi....Ta chỉ biết thở dài...có trách là trách cái tâm hồn quá nhạy cảm của ta...


Người ạ....! Năm tháng của đời rồi sẽ trôi mãi tận đâu? Ta - Người chắc vẫn là người lạ...

Ừ! Ta lại gặp người ...! Con nắng ngoài kia vẫn mặc tình nhảy nhót ...Mây lang thang về cuối chân trời . Gió bên hiên nhà hiu hiu thổi ....! Như người ....vẫn lẳng lặng không lời ...!

Còn ta ...ta chỉ biết thở dài ....! Nói gì đây ? Bởi lời nói nào rồi cũng thành vô nghĩa ....! Những yêu thương của đời như khói mỏng manh ...! Yêu cho lắm ân tình cũng là cát bụi ....

Ừ thì ..người cứ lẳng lặng đến, lẳng lặng đi ...chỉ còn xáo trộn lòng ta ở lại ....Nắng bên đời có bao giờ biết ngại ...mưa vẫn về dù con phố ...không mong ...!




 - diên vỹ -


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...