Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

thư tình cho xứ ảo - nov. 07, 2013



bây giờ thì tôi mới hiểu vì sao tôi cô độc và buồn bả đến thế, vì sao trái tim tôi lại luôn trống rỗng ....

suốt đời tôi không hiểu được tình yêu, có học cách nào cũng chẳng thể hiểu được .....thôi thì tôi cứ thản nhiên bình dị với cuộc đời, mặc trái tim mình nó ra sao ...bởi gì những cái nó muốn, tôi không cách nào đem đến hay dung hoà cho nó được ...

anh yêu tôi, tôi hiểu
tôi yêu anh, tôi hiểu


nhưng còn khoảng trống và thời gian ở giữa tình yêu thì sao ? tôi thật sự không thể diễn tả nổi vì sao mắt tôi cứ nhoà, vì sao tim tôi cứ nhói ....

tình yêu quả thật quá khổ sở, bây giờ tôi mới hiểu tại sao tôi không bao giờ tin có tình yêu, bởi gì tôi không chịu đựng nổi cái cảm giác đó ....

cảm giác nhớ một người, cần một người, thật là tàn nhẫn quá ....!

thiên hạ vẫn yêu nhau mỗi ngày đó mà, có lẻ do trái tim tôi quá nhỏ nhoi, quá ích kỷ hay chăng ?

tình yêu, suốt đời tôi không tài nào viết nổi ý nghĩa của nó ......!

và suốt đời này, tôi cũng sẽ không đi tìm nó nữa ...vì nó vốn không hề thuộc về tôi .....tôi không đủ rộng lượng để sở hữu một tình yêu nào cả ....!

trái tim của tôi ơi, từ nay khổ sở cho mi rồi ...! 










- diên vỹ -


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...