Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

nỗi nhớ anh - em





Đêm vỗ về giấc ngủ đến mong manh
Xa.. xa lắm! tận cùng là nỗi nhớ
Có bao giờ một lần em bỡ ngỡ
Nhận ra anh dù chỉ một lần thôi?
           Đến bao giờ em sẽ nhận ra anh - CSL



cứ tưởng là cuộc sống rất bình an
ai nào biết đêm vẫn tràn đầy mưa bão
bão đến từ tâm,
bão đến từ những giấc mơ tự tạo
anh và em lạc giữa nhớ - quên

có lắm lần em vẽ một cái tên
gió bụi cuộc đời thổi tan về miền ký ức
em vẫn ở phía sau anh
hay tận bên kia bờ vực ?
nên nỗi nhớ chúng mình chẳng thể chạm cùng nhau

đêm ngủ vùi, mong gặp giấc chiêm bao
mà trong đó ký ức vẫn là niềm vui giây lát
đâu đó cuộc đời nghêu ngao câu hát
nỗi nhớ của mình gặp ở điểm chung ?

có dám không mơ ở phút tương phùng
hay vai nặng,

nợ đời không dứt được
có dám không một lần cùng đánh cược
đổi những bình an thành giông bão kiếp người ...!
diên vỹ
jan. 25, 2013






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...