Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

khói sương cuộc tình


thắp cho lòng mình một ngọn lửa tin yêu
chờ ngày tận đốt cho tàn nhung nhớ
đêm nghe tiếng côn trùng trăn trở
hỏi lòng mình còn có nhớ nhau ?



anh bây giờ như cánh gió vút cao
ta đã chẳng là mây bay về cùng núi
(thuở chưa nhìn đã say bao buổi
chưa tương phùng đã biết nhớ trăm năm)

bây giờ đã sắp là thu, đôi chiếc lá ủi an
chạm vào đất để xuân sang thêm sự sống
ta mất anh
vạn ngày sau trống rỗng
lá còn có mùa
sao ta chẳng còn nhau ?

(chẳng phải lòng luyến tiếc chi đâu
chỉ tại gió mang về hương nhớ)
ta ....như nắng mưa vô cớ
bởi mong đợi nào rồi cũng hoá khói sương

diên vỹ
sep. 04, 2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...