Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013
người ta biết ...!
người ta biết mưa chiều giăng khắp lối
nửa hạt rơi trong cõi nhớ riêng tôi
trăm năm biết là bài toán khó
giải làm sao cho đẹp ý người
người ta biết thu lại về trên phố
lá vàng rơi và mây gió ươm thơ
tôi lại đứng bên hiên chiều ngơ ngẩn
nhìn mưa thôi cũng đủ để hồn mơ
người ta biết nhưng rồi xa biền biệt
tận chân trời hay góc biển mênh mông ?
tôi cùng phố với chiều trôi dốc ngược
cái nhớ lang thang hỏi có chạm lòng
người ta biết, nhưng rồi như không biết
buồn của tôi không trút được vào đâu
lắm lúc muốn như loài hoa hư ảo
như có, như không để chẳng thèm đau
diên vỹ
sep. 21, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2024.04.06 @ 7:55 PM
Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét