Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

thu vương màu nhớ !


 
trăng tròn ...
rồi trăng khuyết phải không anh ?
thu lại đến
rồi thu đi mất dạng
em cảm đất trời, cảm nỗi lòng theo năm tháng
buồn vui riêng mình ...hay chung của nhân gian ?



một mình em với những giấc mơ hoang
với tuổi mộng rất xưa ...( cái thời quên cất giữ )
với khoảng không bình yên mà sóng lòng trăn trở
nỗi băn khoăn của đời ...hay của rất riêng ?

tháng ngày vẫn bình yên
hay đợi chờ cơn bão ?
không thèm có anh
sao thu lại về vương màu áo ?
nhớ nhung kia xáo trộn trời thơ ...

đừng buồn chi em để con chữ bơ vơ
nơi đi - đến đã là điều không cần thiết
như đại dương muôn đời một màu xanh biếc
dù những cơn sóng thần từng đã đi qua

em không thể yêu
nhưng rồi lại nhớ thiết tha
nhớ câu chữ, nhớ vần thơ
và trăm vạn điều vô lý khác
thiên hạ thường trách tình yêu rất bạc
vậy mà ...con người lại cứ tìm nhau ...

ngày sang đêm, năm tháng vụt qua mau
ta còn lại chi ngoài đôi ba câu rất vụn
hoa diên vỹ mỗi mùa thêm sự sống
riêng hồn em ...sẽ chết giữa chờ mong ...!
 
sống giữa đời thường ...
....anh chợt nhớ em không ?
đôi giọt mưa thu có làm nên cơn bão ?
 
 
diên vỹ
sep. 22, 2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...