Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

anh và ta người của trần gian


ngôn từ anh theo chiếc lá buông rơi
mùa thu chạm ta,
mùa thu biết nhớ
bí ẩn nào trôi vào con chữ
như hồn ta một thuở lạc cùng thu


nắng Sài Gòn có đẹp như thơ
đường anh đi sớm - chiều mưa có giăng đầy ký ức ?
những khoảng lòng anh chạm cùng trời - đất
có làm nắng Sài Gòn nghiêng ?

ta ở đây chồng chất những ưu phiền
(là người trần gian mấy ai thảnh thơi vui sống )
anh ngang qua đời mộng
thu vương ở tim mình một chút khói sương

năm tháng trôi nhanh,
may còn lại nhớ thương
để những mùa thu ngang qua, ta gởi lòng mình cho lá
anh bên đó,
ta bên này ...
mùa thu đến - đi không từ giả
vòng quay cuộc đời cho sự sống gần hơn ?

anh và ta người của trần gian
cũng thèm sống,
khát yêu,
...và đói mộng
những khoảng lòng càng trải trang,
càng thêm trống rỗng
thu ngoài kia đôi chiếc lá vừa rơi ...!

có bí ẩn nào ở mùa thu của hai nơi ?
hay ta và anh nợ vay từ con chữ
mùa thu, mùa của thương và nhớ ...
nắng Sài Gòn hỏi có biết mong ?

diên vỹ
oct. 31, 2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...