Thứ Tư, 17 tháng 11, 2004
có bao giờ
có bao giờ người nhớ đến ta không
khi con nắng ngoài kia chợt tắt
tà dương ...
mà không ...là khoảng lòng hiu hắt
đợi - mong ....rồi mòn mỏi với thời gian
ước làm sao là ngọn gió trên ngàn
để dong rủi cùng mây bốn hướng
để một lần dù là trong tưởng tượng
yêu ...và yêu ...rồi tan vỡ cũng vui ...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
2024.03.23 @ 10:04 AM
Từ ngày chuyển qua công việc mới, mình bận rộn tới mức không còn nhỡn nhơ nữa . Chị boss đã bảo mình không còn làm ở planner, nên tấc cả mọ...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...