Thứ Hai, 12 tháng 12, 2005
chiều
chiều lang thang qua đường vắng
mới hay thành phố ngủ quên
người từ ngày xưa cổ tích
khi không về giữa mông mênh ...
chiều vu vơ buông câu hát
mới hay mộng vụt xa vời
mơ xưa rơi vào vực thẳm
mình ta ở lại chơi vơi
lang thang
ta ngơ ngẩn giữa đất trời và biển
thuyền cô đơn neo mãi bến tương tư
người là gió hay là mây thế hở
để hồn ta cứ khờ dại mong chờ
ơ con sóng lang thang về đâu hở
cho hồn ta gởi tạm chút nhớ mong
buồn ta hoá thành hơi sương trên lá
phả vào đời giữa khoảng lặng mênh mông
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
2024.03.23 @ 10:04 AM
Từ ngày chuyển qua công việc mới, mình bận rộn tới mức không còn nhỡn nhơ nữa . Chị boss đã bảo mình không còn làm ở planner, nên tấc cả mọ...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...