Thứ Tư, 30 tháng 12, 2020

nếu là người thu ấy

 






NHỚ THU XƯA...


Giòng thơ ai viết dở...

Cho buồn vương mắt cay!

Hay của người một thuở ?

Tình cờ gặp nơi đây?!


Ngày xưa


dòng  thơ người ghi viết

lòng ta thoáng nghe vui

một thời mùa thu nhớ

một thời ta lạc trôi


thu này ta về muộn

đợi người mùa thu sau

biết đâu trong con chữ

thu vẫn còn nhớ nhau

 

nếu là người thu ấy

với thơ vẫn còn say ?

hay đời thường vướng bận

chuyện tình thơ phôi phai ?


ta ngang qua con chữ

người ngang qua mùa thu

chữ cùng thu thương nhớ

người và ta làm lơ ....


mùa này nơi đất khách

lạnh lòng kẻ tha hương

hôm nay người ra phố

gió gởi lời nhớ thương ?

 

dec. 30, 2021

thu nhớ


Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2020

có bao giờ mình sẽ nhận ra nhau



có bao giờ mình sẽ nhận ra nhau

để câu chữ không cùng đêm thức trắng

để nửa mảnh trăng trong khoảng không im lặng

thôi cô đơn ở giữa rừng sao


có bao giờ mình sẽ được những ước ao

mà có thể trên đời này chẳng có điều gì đáng ước

bởi thế nhân thường trái ngược

được một điều lại mất vạn điều mong


ta chẳng thèm tìm kiếm chi, mặc kệ chuyện lòng

vui buồn đó cũng tàn phai cùng năm tháng

một kiếp người quá ngắn

chưa đủ để ước mơ


đợi ngày mai về gom câu chữ viết thành thơ

quăng sóng gió vào vùng xa ký ức

nơi những kẻ cô đơn lánh đời hiện thực

viết tình yêu bằng những ước mơ 


dec. 06, 2021

thu nhớ


buổi sáng

 



buổi sáng

một tách cà phê nóng

một điệu hát quen tai

ngoài hiên đôi chiếc lá cuối mùa bay trong gió

đông về bên ngõ

đất trời không nở một nhành hoa


bình dị như mình đời không đến nỗi phong ba

chỉ đôi bận vào ra cùng ký ức

có những thứ khi trôi vào đời thực

nhận ra thì đã hóa hư không 


vài ba giọt nắng rơi vào khoảng trống mênh mông

cây trơ trội chìa những cành khô đơn độc

loài dế giun chắc ẩn sâu vào lòng đất

đợi mùa sang để khóc với thời gian 


ta cùng thơ bao buổi lang thang

tìm ký ức của thời luôn biết nhớ

biển rất xa, sao nghe từng cơn sóng vỗ

người rất xa, ký ức đã phai màu ....?

 


dec. 06, 2021

thu nhớ




Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2020

trốn vào thơ

 



em từng yêu một gã đàn ông

nam chi chí đáng mặt anh hào thời thế

em biết mình người đến trễ

nên tránh xa, nên chạy trốn vào thơ


chữ câu em từ đó bơ vơ

đời lặng lẻ em về cùng với bóng

trăng đơn côi cùng bao ước vọng

tan vào trong ký ức cùng đêm


chợt em gặp lại người ở cái tuổi bình yên

tim chẳng thấy còn gì là nhung nhớ

những thứ tình  yêu không lăn qua đời trăn trở

có lẻ chỉ là một thứ ảo tưởng thế thôi ...


thế mà anh trong con chữ thu rơi

em lại nhớ , lại tìm về mấy bận

em biết tình yêu không trải qua buồn vui năm tháng

cũng sẽ là những ảo tưởng thế thôi ...


em vẫn cười nghiêng với cuộc đời

bởi niềm riêng ai đem ra bày giải

chỉ có khi em và trăng ở lại

cùng với đêm sầu mới dậy khơi ....


tình yêu là gì  ... em chẳng có trong đời

nên không biết thế nào là hạnh phúc

em cũng chẳng thấy phiền ưu trong thế tục

vậy mà đêm ...em với chữ nhớ anh ....


nov. 29,2021

thu nhớ


ví dụ

 


ví dụ một ngày kia tóc đã phai màu

ta vô ý gặp nhau trên phố vắng

anh sẽ thầm lặng

đếm bước một mình mà chẳng nhìn em ?


ví dụ một ngày kia trong quán nửa đêm

em say khướt với đường trần bi lụy

anh có đến chìa đôi bờ vai tri kỷ

để đưa em về nỗi nhớ  ngày xưa


ví dụ cùng ngồi nhau bên hiên vắng trú mưa

em khẻ hát khúc tình ca anh viết

liệu anh sẽ nhận ra em hay vờ không quen biết

mặc cơn mưa đời trút nỗi nhớ thương


ví dụ trong cuộc sống đời thường

em lam lũ 

em trần tục như gả ăn xin trên phố

anh có còn mơ ?


ví dụ cuộc đời cứ rối như tơ

anh có vì em chìa đôi bàn tay tháo gỡ

hay mặc tình bao mùa thương nhớ

anh quay lưng không một tiếng chào


ví dụ thôi, để nhận ra nhau

vì tất cả chỉ là con chữ

có nhớ , có thương, có nhiều điều tan vỡ

mình gặp mình, chẳng thèm nhận ra đâu ...

 

thế mà bây giờ cứ nhớ về nhau .......


thu nhớ


anh bây giờ còn những phiều ưu ?

 


mình thân nhau bao giờ chứ ...

chưa từng gặp gỡ ...

chỉ đôi dòng thơ mà nhớ với mong ...


em vẽ cho mình một dòng sông

anh lạc bước một chiều thu nắng nhạt

thuyền em neo ...chờ một ngày sóng kia đầu bạc

để em hỏi lòng còn nhớ nhau không ...


chiều nay mây nước đi rong

mưa đôi giọt rải phiền lên đất khách

mùa cứ qua nhanh anh và em hai bến bờ trôi dạt

nỗi nhớ bây giờ như có như không

 

em vào ra bến mộng đi rong

anh kéo níu những khoảng thời qua ký ức

tỉnh giấc với đời mà nhớ mong chưa thức

cứ lăn vào cho cuộc sống nghiêng chao

 

mùa cứ sang , ta cứ thế xa nhau

cho con chữ buồn rơi nước mắt

những ngày thu qua hồn thêm xao xác

nhặt chiếc lá vàng mà nhớ người thu


anh bây giờ còn những phiều ưu ?

sao con chữ cứ trải dòng thương cảm

em nhặt lá ngoài sân hay nhặt nỗi lòng anh vừa chạm

sao thương nhớ cứ về dù trời đã chẳng còn thu

nov. 29,2021

thu nhớ


vắng em

 


vắng em rồi câu chữ chông chênh

và cuộc sống chia thành hai nửa

yêu bao giờ mà hồn anh chất chứa 

những phiền ưu ai đến sẻ chia ?


anh chong đèn thức với canh khuay

năm cùng tháng đợi  mùa sang nhặt lá

ai thất hứa cho hồn anh tơi tả

lá mùa thu biết xót lòng nhau 


vắng em rồi con nắng xanh xao

mây cùng gió hờn luôn hoa cỏ

con phố giờ đây hồn thơ vàng vỏ

nửa tình anh theo sóng tìm em ?


em về đâu cuộc sống ấm êm ?

hay sóng gió phủ đời khó nhọc

em mấy bận  cùng thơ bật khóc

với đời thường nước mắt có rơi ?

 

thu qua rồi ai bỏ cuộc chơi

cho nỗi nhớ lăn vào đêm dai dứt

em ở bên kia đời thực

nỗi nhớ có phiền mỗi bận thu sang ?

nov. 29,2021

thu nhớ


khi ta buông bỏ mọi thứ



khi ta buông bỏ mọi thứ

không thèm so đo với cuộc sống phiền ưu

ngày hai buối sáng chiều qua nhanh vội

năm tháng vô tư xuyên suốt trải dài ...


ký ức ta vẫn ở góc thơ say

khi lật lại tự nhiên lòng thấy nhớ

ta - người hai cuộc đời cách trở

gặp nhau đâu sao mong ngóng từng ngày


sáng bên người ...

chiều ở nơi đây

và nắng - gió cũng không cùng chung hướng

ta yêu một gã khờ trong trí tưởng

người cùng nàng thơ theo năm tháng buồn vui 


ta viết nỗi lòng mình cho vơi bớt đơn côi

bởi thực tế là đều không thể đổi

có những chọn lựa không hẳn là sai...

....nhưng do mình nông nổi ...

nên phiều ưu cứ vướng bận tim lòng


là người của thế nhân sao tránh được mớ bòng bong

thương và nhớ cứ hằng sâu trong ký ức

dẫu có đôi lần trong đời thực

gặp nhau rồi ta chạy trốn chính ta ....


khoát cho mình một chiếc áo thi ca

ngỡ tim sẽ bình yên theo câu chữ

để từng mùa sang ta chỉ làm người lữ thứ

khoát áo du  hành trong chốn văn thơ ...


thu cứ sang ...ta cứ thế dệt mơ

là ký ức , là những điều hằng ao ước

chợt một ngày con tim say khướt

thật - giả , hư vô ...khoấy động tim lòng ....


nov. 29,2021

thu nhớ


anh chờ người

 


anh chờ người cho nỗi nhớ lên ngôi

cho khúc hát rơi vào đêm xa vắng

cho ta bên góc đời thầm lặng

lật ký ức mình chỉ thấy nhớ anh


anh chờ người cho cây cỏ thôi xanh

cho ngọn gió réo hồn cô quạnh

cho ta giữa đêm sâu cùng vần trăng lạnh

khắt khoải nỗi niềm chẳng biết gởi về đâu


anh chờ người sao ngực trái ta đau

sao nhung nhớ không gởi về một hướng

tình yêu thế nhân cứ hoài vai mượn

trả làm sao cho trọn  kiếp người


nov. 29,2021

thu nhớ


Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2020

lật lại trang đời

ta ngồi viết mãi không ra chữ

lật lại trang đời bỗng cô đơn

ký ức ngày qua nhanh vội quá

ta còn chưa kịp giận với hờn


sao anh không là chàng nhạc sĩ

đem những chữ câu hát vu vơ

để ta ngồi đó cùng trăng khóc

nhớ giọng âm buồn giữa phố thơ

 

ta về quanh quẩn bên góc phố

tìm lại ngày xưa anh với ta

cái thưở thơ còn vô tư lắm

câu chữ thôi, ai nghĩ chi xa


ta đi bỏ lại trang thơ nhớ

bỏ chút tình hờn anh với thơ

bên kia đời lặng hay trăn trở

anh còn giữ lấy những giấc mơ?

 

bao năm vẫn vậy đời không đổi

chỉ chút niềm riêng quấn lấy ta

hôm nay trở lại, hôm nay nhớ

tha thẩn thơ sầu , ta với ta.....

 


nov. 27,2021

thu nhớ

thoát khỏi vòng ký ức

ta muốn thoát khỏi vòng ký ức

muốn mình như trang giấy trắng không từ

nhưng như thế chắc linh hồn buồn lắm

không cảm giác với đời....không còn chữ cùng thơ


ta muốn mình không còn biết nhớ

không biết thương , bỏ mặc mùa sang

nhưng như thế chắc con tim cô đơn lắm

không biết khóc cười với nhân gian

 

ta muốn mình như thời còn rất bé

viên kẹo thôi cũng đủ làm vui

nhưng nếu thế anh tan trong ký ức

ta còn lại một mình với đơn côi

 

thôi thì ta không thèm ước muốn

mặc kệ dòng trôi của cuộc đời

chỉ tiếc hôm nay đơn lẻ quá

câu chữ buồn thiu....giữa cuộc chơi....

 


nov. 27,2021

thu nhớ


ta về gom chữ

ta về gom chữ gom câu nhớ

thả vào đời thơ một giấc mơ

không anh câu nhớ ai người nhận

giấc mộng bình yên ta với thơ?


ta về gom góp bao ký ức

chọn mấy ngôn từ đánh thức thơ

không anh câu chữ sơ xác quá

một góc đời thơ chẳng còn thơ....

 

ta về cùng chữ bên phố vắng

mưa gió rũ buồn cánh hoa rơi

không anh câu chữ nằm im lặng

buồn ta một kiếp chẳng sao vơi....


nov. 27,2021

thu nhớ


Thứ Năm, 26 tháng 11, 2020

vùng sâu ký ức

khoát cho mình một chiếc áo mong manh

ta về lại vùng sâu ký ức

nơi con chữ không ngờ vực

chỉ niềm mơ viết ở tháng ngày


không còn anh thơ cũng chẳng còn say

câu rời rạc, ý thơ vô nghĩa

khoảnh khắc này chợt sầu ta thấm thía

cô đơn chăng?...giữa con chữ riêng mình...


ở nơi đây trời đất lặng thinh

câu chữ viết không còn ai suy diễn

gió cũng không thèm quay về với biển

mộng thương yêu chẳng còn cớ dệt xây


ta một mình về lại nơi đây

đường đi tiếp bằng ngày qua ký ức

anh đã vui bên đời thực

ta trốn mình nơi xứ ảo mong manh

nov. 26,2021

thu nhớ


em còn lại gì đâu


mình còn lại gì đâu ngoài con chữ ngã nghiêng

em tập tành cho bản thân đừng vội khóc

thu đã đi rồi sầu em lăn vào một góc

đợi thu sau cùng lá sớt niềm riêng ...


rồi những ngày đông với cái lạnh triền miên

em sẽ giấu mình trong từng vách ngăn ký ức

trái tim anh vẫn còn đang thức

hay ngủ vùi trong thực tế vô ưu

 

tình yêu giờ như lớp sương mù

em lật lại trang lòng...nhưng không còn gì để nhớ

có phải mình dại khờ một thưở

nên yêu thương không còn để nhớ mong

 

em còn lại gì đâu ngoài khoảng trống ở lòng

miền ký ức không anh tồn tại

có thể một ngày nào đó niềm nhớ mong sống lại

em quay về cùng với chữ và anh...


nov. 26,2021

thu nhớ


anh hát tặng em

 


anh hát tặng em bài ca về nỗi nhớ 

hỏi cái nhớ của mình có phải giống nhau

từng điệu nhạc vút cao

từng lời ca tha thiết

có thể tình yêu không là bất diệt

nhưng ký ức về anh sẽ chẳng mờ phai


anh hát tặng em những câu chữ mê say

em nghe mãi dù khoảng trời thương không còn nữa

đã mấy lần thu em quên lời hứa

chuyện tình mình như đã nhạt phai

 

dẫu bây giờ anh không còn ở nơi đây

bài hát ấy vẫn điệu vần cao vút

tình yêu đâu cần phải bên nhau từng giây phút

chỉ tim em thương nhớ đong đầy


mùa thu này câu chữ ngủ say

niềm thương nhớ từ phía em lạc lối

hy vọng mùa sang khi thu tới

chiếc lá vàng mang thương nhớ cùng em


nov. 26,2021

thu nhớ


Thứ Tư, 25 tháng 11, 2020

viết cho một tình yêu thời còn rất trẻ .....

 viết cho một tình yêu thời còn rất trẻ .....

    • có lẻ đời này không ai hiểu nổi bản thân mình trong lúc yêu ....tôi thường lẫn tránh, chạy trốn ...bởi tôi rất sợ bị khóc, rất sợ đau lòng ...và sợ hơn nữa là mình sẽ không chịu nổi nếu bị phụ tình ...bởi từng chứng kiếm mẹ khổ đến dường nào khi ba bỏ mẹ ra đi ...tôi hứa rằng lớn lên, mình sẽ chẳng bao giờ cho phép bản thân rơi vào cảnh tuyệt vọng đó ....để rồi tôi luôn chọn người yêu tôi, chứ không chọn người tôi yêu ...nói thế không phải là trái tim tôi chẳng hề biết rung động, không tôi có chứ , nhưng hể khi cảm giác một xíu gì đó, tôi điều vội vã rời  xa .....có lần tôi còn nói dối là mình đã kết hôn .....để cái người tôi thích đó không còn nghĩ đến tôi nữa ......điều ấy cũng có phần tốt và xấu ...nếu bảo hối hận thì tôi cũng chẳng thay đổi được gì ...chỉ là khi nhìn hoa rơi, lá rụng lòng không khỏi bồi hồi ....nhiều lúc chẳng biết tại sao mình lại đối xử với mình như thế ....nếu cho tôi chọn trở lại, tôi chắc chắn sẽ mặc kệ mọi thứ mà hết lòng yêu thương .....nhưng nghĩ kỷ tôi lại không dám ...với tình yêu, tôi thật sự rất sợ ...hình như tôi thường chỉ ôm cảm giác đó ở trong lòng ....tôi có phải phiền lắm không ....?


mình yêu nhau từ thuở mười lăm

năm mười tám tự dưng xa vắng

cuộc đời trôi về hai khoảng lặng

ray rức lòng nỗi nhớ đeo mang


anh cùng đêm những bước lang thang

em xứ lạ chìm trong thương nhớ

gặp lại nhau đôi lòng trăn trở

tình yêu này có trọn trăm năm


em quay về chốn ở xa xăm

anh lầm lủi một mình với biển

tháng năm trôi em lặng tiếng

tình yêu giờ như sóng bấp bênh ...


 

tìm cho mình một chút nhớ - quên

em cứ mặc con tim than khóc

tình yêu trong đời khó nhọc

có bao giờ vĩnh cữu phải không ?


tháng ngày em cùng chữ đi rong

tìm cho được chút tình xưa ấy

có bao giờ dòng đời quay lại

để em thôi chạy trốn tim mình


tuổi còn non sợ hãi linh tinh

em đánh mất vần trăng một thuở

dẫu biết cuộc tình nào không vỡ

nhưng thà yêu rồi mất có sao ?


nhớ về anh tim bỗng nhói đau

tại em cả  - sợ điều không thật

sao cứ lắng lo tình được - mất

trong khi đời chưa biết về đâu

 

em bây giờ tóc bạc pha màu

anh chắc hẳn không còn trẻ nữa

mình chưa từng tròn câu hứa

kiếp lai sinh có được tương phùng ...?

 

anh bây giờ vơi những nhớ nhung ?

đời vui - khổ, bình yên - sóng gió ?

biển ngày xưa vẫn còn đợi đó

tim lòng anh hẳn được an vui ?



nov. 24,2021

thu nhớ


Thứ Hai, 23 tháng 11, 2020

này anh

này anh ngọn sóng ngoài khơi ấy 

mang chút tình ta thuở ban đầu

anh còn giận nắng ngày thu nhạt

mặc sóng bạc đầu nhớ thương nhau


hay anh vẫn thế trong đời lặng

buổi sáng cùng chiều khói thuốc bay

anh đi cùng gió qua con phố

phố cũng biết hờn anh có hay?


là em một thuở yêu câu chữ

vô tình vô ý để tim rơi

không biết ngày xưa là định mệnh

hay chỉ là một phút rong chơi


anh biết tình thơ tha thiết lắm

câu chữ cùng say - có chi sai?

hay ta đã biết đời không thể

nên cố giận đời lắm nhạt phai


nov. 23,2021

thu nhớ


em bỏ lại mùa thu

 


em đi bỏ lại mùa thu lạnh

bỏ cả tình anh với hững hờ

dăm ba sợi nhớ rơi ngang phố

anh nhặt đem về kết thành thơ


thơ anh bao tuổi mà ưu uất

nhuộm tím hồn em một thuở sầu

em nghe tình ái bên song gọi

em bỏ đời thơ  - ta bỏ nhau


nay em về lại con phố cũ

vẫn đó rêu phong phủ bóng mờ

em đem dòng nhớ hong cùng nắng

mong ủ tình thơ để cùng mơ


em sẽ từ nay thôi ước ao

không tìm ký ức nhuốm ưu sầu

thả trôi niềm nhớ vào con sóng

mong biển thương dùm xóa cơn đau


anh còn bên đó đời êm ả

thả nắng cùng mây vướng tim thơ

hay anh cũng biết hờn nhân thế

hờn cả tình em trong giấc mơ?


nov. 23,2021

thu nhớ


ta tìm anh

 ta tìm anh đã sắp tận trăm năm

đôi lúc gặp lại dường như chẳng gặp

những ngộ nhận trong đời không sao khỏa lấp

anh là anh ai có thể thế thay !


cuộc tình nào rồi cũng vuột khỏi tầm tay

câu nói ấy ta chẳng tin, nhưng rất thật

mặc cho những lời khuyên...

mặc cho cuộc đời gay gắt

ta vẫn tìm anh trong cõi nhớ mênh mông 


có lắm khi anh lơ đễnh , cuồng ngông

ta theo đuổi tưởng chừng như kiệt sức

tình yêu thôi, sao ta khiến mình rơi vào đáy vực

thức tỉnh thì thiên hạ đã quay lưng


ta giận mình, ta buông bỏ thế nhân

ta chạy trốn để tìm ra lối thoát

có con đường nào cho kẻ khờ đi lạc

có lối đi nào cho kẻ ngốc vì yêu


ta thôi tìm anh cho linh hồn sống hẩm hiu

tội nghiệp lắm những mùa thu sang lặng lẽ

ta một mình trong thế gian buồn tẻ

nhặt vần thơ rơi tự oán trách mình.....


nov. 23,2021

thu nhớ


nỗi nhớ về anh


nỗi nhớ về anh cứ bình lặng, an nhiên

mặc góc khuất linh hồn thường trăn trở

ta thôi níu thời gian, thôi viện trăm ngàn cớ

bởi có cớ nào thì mình cũng đã rất xa


nỗi nhớ về anh chỉ ở riêng ta

âu cũng chỉ tự lòng mình ngộ nhận

nếu có tình yêu sao trăm ngàn lận đận

một cái nhìn anh cũng chẳng thèm trao


năm tháng cứ dài, sáng chiều cứ rượt đuổi nhau

ta có vẽ ngàn trăm lần cũng thế

chỉ là nỗi nhớ thôi có đáng gì đâu kể lể

chuyện nhân tình thiên hạ mấy ai vui?


nỗi nhớ cùng ta lặng lẽ buông rơi

thu đã hết, lá không còn để khóc

ta lại cùng mình lăn qua đời khó nhọc

đợi đến mùa sang nỗi nhớ về thăm

 


nov. 23,2021

thu nhớ


người cứ vô tình


người cứ vô tình ngang bước qua tôi

mặc tiếng nức của mùa thu lá rụng

mình có cần chi chút tình yêu vụng

đã có đất trời an ủi niềm riêng


người cứ vô tình và cứ sống an nhiên

đừng để tiếng dế giun của đêm làm thức giấc

mình có cần chi giữa cuộc đời tất bậc

chút tình người đâu sưởi ấm ngày đông


người cứ vô tình mặc thương nhớ đi rong

mặc nắng gió rải niềm mơ nơi biển

đã có sóng làm nôi cùng mình đưa tiễn

chút tình người không nuôi nổi giấc mơ...


người cứ vô tình để mình khóc cùng thơ

biển đã măn mai càng thêm vị mặn

chút tình người không làm tim thôi đắng

sầu rải nhân gian con chữ phiều ưu....


nov. 23,2020



 

như loài hoa cỏ


 


tình yêu bây giờ phù phiếm quá phải không

ta muôn kiếp vẫn không thèm tìm nó

cứ thích bản thân mình như loài hoa cỏ

vô tư với đời, ngang dọc với thời gian


đợi thu về đem cái nhớ đi hoang

nhặt đôi chiếc lá thả về nơi biển cạn

ở đấy có niềm mơ ta cùng năm tháng

vùng vẩy với đời trêu chọc thế nhân


cứ thích bản thân mình như thể bất cần

mặc thiên hạ tranh nhau những điếm đo hạnh phúc

như viên sỏi dưới chân, như ngàn sao cao vút

có cần chi đâu chút ân huệ tình người


cứ thích bản thân mình lạc lõng chơi vơi

khi thu đến cùng đất trời hòa nhịp

ta có thể vì lá ngày thu khóc tròn một kiếp

hay chính vì người nên vờ giả thế thôi?




nov. 23,2021


Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2020

người nhớ người





người nhớ người , 
...có ai nhớ mình đâu
sao ta vẫn thấy mình trong từng con chữ
sao ta cứ viện cho mình trăm ngàn cái cớ
để chờ mong héo cả con tim....

người trách mình..
....ta chỉ biết lặng im
bởi thực tế là đều không tránh được
thu này và cả bao mùa thu trước
ta nhặt lá vàng...rồi cứ thế đem chôn

đã bao lần ta thật sự bỏ buông
nhưng khổ nổi con tim mình ...mong manh quá
cơn gió mùa thu vô tình thổi nhẹ
nỗi nhớ ùa về ta chẳng thể cản ngăn

bài thơ chia xa người viết dỡ dang
ta vô ý tìm thấy mình trong câu chữ
thơ chẳng là cho ta , 
...sao ta hoài nhớ
để xót lòng khi câu kết người buông


diên vỹ 

nov. 17, 2020

Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2020

thu này ta về muộn quá

 



thu này ta về muộn quá

thơ trôi, người cũng dần trôi

chữ câu lạc vần lạc điệu

sầu ta hay lá thu rơi...


thu này vần thơ không kết

mùa sau ký ức còn nhau?

sầu ta vương trong chiếc lá

hẹn người thương nhớ thu sau


thu này lật dòng thơ cũ

người thơ còn đó chờ mong?

ta quên bao mùa lá rụng

nhớ thương giờ biết còn không?


thu này ta về muộn quá....


2020.11.21

diên vỹ




thu còn không màu nhớ

 


anh phương đó thu còn không màu  nhớ

sắc tình yêu  phủ bóng một dòng thơ

ta hai buổi nhìn đời bằng mắt thật

nên cạn lời trong câu chữ vu vơ


thu nay bỗng sầu dâng trong khóe mắt

ta nhớ anh hay nhớ những đêm trăng

thơ đã viết chữ câu sai vần luật

niềm nhớ mong có vì thế mà tan?


ta muộn quá thu giờ không còn nữa

và chàng thơ chắc đợi ở mùa sau

năm tháng lại dần trôi cùng ký ức

mùa thu này thơ đã chẳng có nhau......!


2020.11.21

diên vỹ




điều ta muốn ở mình

 



sống bao năm trên đất
ngần ấy cuộc đời mà ký ức trốn trơn
chẳng có một tình yêu là thật
để ta còn ngồi viết lại lúc cô đơn.....

thiên hạ nhìn ta bằng con mắt ghen hờn
họ đâu biết ta khát khao là họ
họ không hiểu những cảm xúc họ đang có
là điều ta mong muốn ở chính ta....

họ kể về những cuộc tình thiết tha
những nhung nhớ nhói vào tim một thuở
họ tiếc nuối và trăm vạn lần trăn trở
riêng lòng ta thèm một chút phiền ưu......

thành công nhất trong đời có lẻ chẳng là nhưng cái hơn
mà đôi lúc chỉ là điều rất nhỏ
ta cái chi cũng chẳng có
dù là chút ân tình để viết thành thơ.....

ta một thời cũng rất biết mơ
nhưng khi tỉnh mọi thứ thành hư ảo
hình như ta chưa từng một lần cùng nhân tình đi dạo
bởi ai dư hơi ...yêu một kẻ như mình.......


diên vỹ 

nov. 21, 2020

ta của ngày nay...

 



những vết nhơ trong đời sám hối
ta ăn năng sao cho sạch tội tình
sao trên trời vẫn sáng lung linh
tâm hồn ta không còn thuần khuyết 

ta kiêu ngạo, ta bất cần , ta nhiệt huyết
ta của ngày xưa khác hẳn ta nay...
thu chắc buồn nên thu đã xa bay
ta đứng lại giữa khoảng trời đơn lẻ

ngoài sân dăm chiếc lá thu rơi nhẹ
ta muộn phiền chẳng có để ươm thơ
có phải khi trải đời nhiều sẽ hết mộng mơ
từng câu chữ hóa thành điều vô nghĩa

hay chính ta đã không còn son trẻ
nên trái tim chay đá với cuộc đời
thiên hạ xung quanh bảo ta cứ hay cười
mà ai biết chính hồn ta đang khóc

ta chẳng phải muộn phiền vì đời khó nhọc 
ta chẳng mơ những thứ quá tầm tay
ta chỉ buồn vì mình vô cảm với tháng ngày
thèm một khắt rối lòng như thuở trước....


diên vỹ 

nov. 21, 2020

hình như

 



hình như ta sinh ra không phải để yêu
nên thực tế cứ hững hờ qua vội
tình yêu có đôi lần tương hội
nhưng rồi lại tan....

ta còn gì trong giây phút hoang mang
tim chưa hiểu , nỗi lòng càng không hiểu
mùa lại sang, nhạc lòng ta lạc điệu
khúc ân tình không nơi gởi tri âm

thu ngang qua ta cùng con chữ hát ngâm
bài thơ cũ về cuộc tình rất cũ
thiên hạ ngoài kia trăn trở
ta cùng thu hát lại khúc thương sầu

đã bao lần ta nhẹ lướt qua mau
thu chưa kịp khóc cuộc tình đã mất
đã bảo ta sinh ra trong đời thật
không phải để yêu....


diên vỹ 

nov. 21, 2020

tháng năm dài

 



mười lăm năm có quá dài không...?
hay là chỉ một thoáng qua vụt mất
thuở ấy ta tập tành yêu......và rồi xa đời sống thật
chỉ câu thơ cùng mơ ước bay xa

tháng năm dài cứ thế trôi qua
ta không biết là mình đang sống
muộn phiền, sầu ưu...và nổi niềm trống rỗng
đeo đắng hồn ta cho cái nhớ hóa điên

ta gặp người lòng cứ ngỡ là duyên
hạnh phúc ấy tưởng chừng như vô tận
chẳng có niềm đau, không câu hờn giận
duy chỉ tình yêu tô điểm cuộc đời 

để rồi năm tháng cứ rơi
thực tế vẫn là những điều khó đoán
hạnh phúc chỉ là giấc mơ hào nhoáng
có bao giờ lưu mãi ở trần gian

còn trẻ nữa đâu để oán than
ta chấp nhận những điều phi thực tế
một thời con tim ngạo nghễ
để tận bây giờ chẳng biết vuồn - vui....

lật lại dòng thơ ta bỗng chơi vơi
nhìn ra cửa hóa ra mùa thu sắp hết
ôi những chiếc lá và nghìn câu thơ kết
người đợi người ở những lúc mùa sang

ta trở về đây cùng câu chữ lang thang
không tìm gì cả chỉ là đôi dòng ký ức
giữa thơ...và đời sống thật
tất cả chỉ là khói bụi trần gian.....


diên vỹ 

nov. 21, 2020

thu này ta về muộn quá....

 



thu này ta về muộn quá
thơ trôi, người cũng dần trôi
chữ câu lạc vần lạc điệu
sầu ta hay lá thu rơi...

thu này vần thơ không kết
mùa sau ký ức còn nhau?
sầu ta vương trong chiếc lá
hẹn người thương nhớ thu sau

thu này lật dòng thơ cũ
người thơ còn đó chờ mong?
ta quên bao mùa lá rụng
nhớ thương giờ biết còn không?

diên vỹ 

nov. 21, 2020

anh phương đó

 


anh phương đó thu còn không màu  nhớ
sắc tình yêu  phủ bóng một dòng thơ
ta hai buổi nhìn đời bằng mắt thật
nên cạn lời trong câu chữ vu vơ

thu nay bỗng sầu dâng trong khóe mắt
ta nhớ anh hay nhớ những đêm trăng
thơ đã viết chữ câu sai vần luật
niềm nhớ mong có vì thế mà tan?

ta muộn quá thu giờ không còn nữa
và chàng thơ chắc đợi ở mùa sau
năm tháng lại dần trôi cùng ký ức
mùa thu này thơ đã chẳng có nhau......!


diên vỹ 

nov. 21, 2020

Thứ Năm, 19 tháng 11, 2020

thu này ta về muộn quá

 



thu này ta về muộn quá

người thơ như đã rời xa

chữ câu rớt rơi trên phố

ta tìm nhặt mấy ngày qua


tháng mười câu thơ người viết

đọc đi đọc lại bao lần

phải chi đời là giấy trắng

để ta vẽ những buâng khuâng


2020.11.19

diên vỹ




ta tìm gì ở góc phố ngày xưa

 


ta tìm gì ở góc phố ngày xưa

nơi nắng- gió chỉ về qua ký ức

nơi những linh hồn rời xa đời thực

và yêu thương qua nét vẽ ảo hư


ta tìm gì trong câu chữ người thơ

hôm nay đến ngày mai thành sương khói

không hẹn hò, chắng yêu thương trong câu nói

vậy mà thu sang cứ đợi, cứ mong


ta tìm gì giữa khoảng lặng hư không

người chẳng đến và ta chờ một kiếp

mùa cứ sang, vẫn chữ câu đem xếp

có chạm lòng người trong một phút giây?


ta tìm gì??? ta cũng chắng biết- hay

lòng cứ rối và tim nghe rất lạ

không hẳn là yêu cũng chẳng là gì cả

có thể là ta cứ  mãi tìm ta?


2020.11.19

diên vỹ




ta tìm gì




ta tìm gì ở góc phố ngày xưa
nơi nắng- gió chỉ về qua ký ức
nơi những linh hồn rời xa đời thực
và yêu thương qua nét vẽ ảo hư

ta tìm gì trong câu chữ người thơ
hôm nay đến ngày mai thành sương khói
không hẹn hò, chắng yêu thương trong câu nói
vậy mà thu sang cứ đợi, cứ mong

ta tìm gì giữa khoảng lặng hư không
người chẳng đến và ta chờ một kiếp
mùa cứ sang, vẫn chữ câu đem xếp
có chạm lòng người trong một phút giây?

ta tìm gì??? ta cũng chắng biết- hay
lòng cứ rối và tim nghe rất lạ
không hẳn là yêu cũng chẳng là gì cả
có thể là ta cứ  mãi tìm ta? 

diên vỹ 
nov. 19, 2020

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2020

đành thôi

 

liệu có một ngày anh biết nhớ ta

là hạnh phúc ...hay là niềm luyến tiếc ?

có gì vui đâu khi hai phương trời cách biệt

nhớ thương nào rồi cũng sẽ tàn phai


liệu có một ngày câu chữ ở nơi đây

anh dành riêng tặng chỉ mình ta duy nhất

lại cũng có gì vui khi trong cuộc đời thật

lắm phiều ưu nên ta trốn vào thơ


thì đành thôi tất cả chỉ là mơ

ta chẳng lẻ phải buộc lòng thôi ước

thì đành thôi coi như không có được

tình yêu nào rồi cũng sẽ vỡ tan 


2020.11.18

diên vỹ




người chắc hẳn

 

người chắc hẳn nhớ hoài mùa thu trước

cái thuở chưa quen......

mà như đã rất thân

xứ ảo về đêm ......

xa cho mấy cũng hóa gần

dù thực tế mình chưa lần tương hội


ngồi bên nhau dùng ngôn từ kết nối

yêu thì không...

nhưng cái nhớ tràn môi

ai cũng phải tỉnh giấc mơ để sống

mùa sang mùa, cái nhớ chẳng hề vơi...


ta có thể gìm mình trong giá lạnh

mùa xuân sang hoa nở cũng chẳng màng

khi hạ đến lòng không hề nao núng

chợt thu sang....tim bỗng thấy xốn xang...


ta nhìn lá , lá hóa thành thơ tám chữ

ta ngắm mây, mây bỗng biết mĩm cười

cơn gió nhẹ của ngày thu thổi lại

mang hơi thở người ...khiếm tim cũng chơi vơi...


2020.11.18

diên vỹ



liệu có một ngày anh biết nhớ ta



liệu có một ngày anh biết nhớ ta
là hạnh phúc ...hay là niềm luyến tiếc ?
có gì vui đâu khi hai phương trời cách biệt
nhớ thương nào rồi cũng sẽ tàn phai

liệu có một ngày câu chữ ở nơi đây
anh dành riêng tặng chỉ mình ta duy nhất
lại cũng có gì vui khi trong cuộc đời thật
lắm phiều ưu nên ta trốn vào thơ

thì đành thôi tất cả chỉ là mơ
ta chẳng lẻ phải buộc lòng thôi ước
thì đành thôi coi như không có được
tình yêu nào rồi cũng sẽ vỡ tan  

diên vỹ 
nov. 18, 2020

mặc thu đến đi,


mặc thu đến đi, anh vẫn điềm nhiên ở lại
viết câu thương yêu riêng tặng cho mình ?
hay vì bởi cuộc đời  nhiều phiền toái
anh ẩn mình cùng câu chữ tìm quên

thu sắp tàn mùa đông lạnh kề bên
anh sẽ viết điều gì trong tháng tới
là nhớ thời xưa, nhớ mùa thu xa vợi
có câu chữ nào anh dành tặng riêng ta ?

thơ của anh như tiếng vọng phương xa
lúc thân thiết lúc nghìn trùng cách  biệt
những bóng hồng một thời qua nuối tiếc
những yêu thương anh vẽ với nàng thu ?

ta vẫn bình yên ở một góc phiền ưu
không biết khóc, nhưng có nỗi buồn khó tả
không biết yêu nhưng nhớ thương hành hạ
thao thức trường canh cũng chỉ vì thu

anh ngang qua con chữ bỗng luyến lưu
từ dạo đó ta bắt đầu mong ước
chỉ là thơ mà câu từ như thật
ta nhớ, ta mong ....thu cứ  mặc nhiên trôi

anh cứ mặc nhiên ở một góc trời
thơ cứ tặng cho những khoảng lòng xa lạ
ta đọc, ta say ...buồn vui khôn tả ...
liệu có một ngày anh biết nhớ ta ? 


diên vỹ 

nov. 17, 2020

2024.03.23 @ 10:04 AM

 Từ ngày chuyển qua công việc mới, mình bận rộn tới mức không còn nhỡn nhơ nữa . Chị boss đã bảo mình không còn làm ở planner, nên tấc cả mọ...