Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2021
bất chợt về ngang ký ức
vẽ vòng vo nỗi nhớ
tìm một kỷ niệm
Thứ Năm, 28 tháng 1, 2021
khi tình yêu chỉ là ngọn nến
ngày xưa
ta lại chẳng còn nhau
người đã hết yêu chưa ?
Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2021
người hát
ký ức hôm qua
Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2021
ta chỉ nhớ thu
vẫn là buổi sáng bình yên
vẫn là ly cà phê nóng
vẫn khúc nhạc vang lên ước vọng
người xa người ...ta hẳn đã xa ai ?
đêm qua đôi giọt tuyết bay
không biết trăng ở trên kia có thèm khoe bóng ?
ai cũng biết vì sao trăng ẩn mình trên khoảng không trống rỗng
chỉ người thơ bao giờ cũng thấy ánh trăng ....
xưa ai cũng mơ thấy bóng chị hằng
nay thiên hạ hẳn là thất vọng
tiên nga không ở cung trăng ...
chú cuội trần gian tìm đâu ước mộng
cội đa già ai nở mang đi ?
mai xây nhà trên vách núi ngắm cánh chim di
gởi mơ ước mong một ngày rớt trên vai người lạ
để khi thu sang chữ câu tìm về với lá
người nhớ mong người ...ta chỉ nhớ thu ....
jan. 09, 2021
thu nhớ
tặng cho người một đóa hoa
ở đầu đường cái, cách nhà khoảng đôi phút láy xe, có một cây thập tự và bó hoa cắm ở góc phải của ngã tư, tượng trưng cho người đã khuất , không biết nó ở đó tự bao giờ, bởi khi ta đến khu phố này, thì nó đã ở đó ....... không biết người đó già hay trẻ, nhưng chắc chắn nguyên do là tai nạn xe .... , buổi sáng nào đi làm ta cũng thấy , quanh năm suốt tháng luôn có một cụm hoa cắm ở đó với dòng chữ " xin hãy chậm lại " , không biết đó là hoa thật, hay hoa nhân tạo, nhưng hình như thỉnh thoảng hoa khác màu ...thấm thoát thời gian cũng gần hơn bốn năm ....từ ngày đại dịch bùng phát, ta không còn thấy cây thập tự và bó hoa nữa, không biết vì cớ gì nó lại biến mất, ta cứ nghĩ chắc nhân viên cắt cỏ đã vô tình dẫm ngang, rồi người nhà của người ấy chắc sẽ dựng lại ...nhưng rồi tuần này tiếp nối tuần kia, hoa vẫn không cắm, lẽ nào có người sợ hình ảnh ấy nên phàn nàn ...hay lẻ nào ...thân nhân của người ấy đã ra đi ....bao giờ đi ngang, ta cũng không khỏi chạnh lòng, chắc chắn rồi thiên hạ sẽ lãng quên, và không ai còn nhớ ở góc đường ấy, từng có một cây thập tự và một bó hoa ....
dựng cho người một cây thánh giá
tặng cho người một đóa hoa
nhân sinh vô thường, vô vọng
đoạn đường này ai cũng phải qua
khi màng đêm chưa chịu rời xa
ta ngang qua đoạn đường bao buổi
lòng luôn tự hỏi
người là ai ?
những chiều , những tối cứ xoay
người vẫn đó, cùng cây thánh giá
vẫn là bó hoa bên đường không lạ
vẫn là câu " xin hãy chậm thôi ..."
thế giới bên kia chẳng xa xôi
ai cũng sẽ đến ......đó là điều dễ hiểu
nhưng bỗng nhiên một ngày , góc đường chợt thiếu
cây thánh giá không còn, bó hoa cũng tan
ngày từng ngày ta cứ hoang mang
ta tự hỏi những điều không dám hỏi
chạnh lòng thương
nhân thế mong manh và lắm tai ương
thật tội nghiệp khi kiếp người sóng gió
phải chi thế nhân như loài hoa cỏ
chỉ biết đùa theo ngọn gió trên cao
những sân si , những oán hận dâng trào
ta không biết loài người bao giờ an phận
có khi nào ở thế giới bên kia là nơi không còn thù hận
nên phần hồn được thảnh thơi bay ?
jan. 09, 2021
thiên hạ buồn đau
*** không nỗi đau nào sánh được với nỗi đau nào, chỉ có ai trong cuộc mới hiểu được tận cùng cảm xúc .....đại dịch vẫn còn, thiên hạ vẫn loạn, hy vọng ở một ngày mai .....
ngày đông ta lại nhớ đến thu
Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2021
vô tình nhặt sợi tơ vương
ta vô tình nhặt sợi tơ vương
rồi trốn chạy sợ trăm điều hư ảo
một tiếng thở dài ...xuyên qua hàng chục năm ẩn náo
sợi tơ vương không vì thế mà tan
những lúc bình yên lòng dấy lên những hoang mang
anh vẫn khoẻ
vẫn bình an đó chứ ?
hay đang cười ta một cô nhóc như cụ non hay tư lự
khi vướng vào đời lại hóa trẻ con
thuở rất xưa ta thường ví von
Chức Nữ - Ngưu Lang chuyện tình truyền thuyết
ta mộng thấy anh tìm mình dù non sông cách biệt
tỉnh giấc thì chỉ giấc chiêm bao
có thể ta nghĩ chẳng thể với nhau
vì nhân thế không có điều gì vô giá
hạnh phúc kia dù không ai mặc cả
nhưng một đời ai trả nổi phải không
ta thà một mình đi tìm những thứ hư không
tình yêu có, nhưng ngày mai sẽ mất
sợi tơ vương từ anh sẽ nhạt
năm tháng trôi qua mọi thứ dần phai
để những chiều khi mặt trời ẩn dưới chân mây
và đêm đến cùng tiếng côn trùng bầu bạn
ta thấm thía những nỗi đơn côi vô hạn
ước một phép mầu để xóa sợi tơ .....
jan. 08, 2021
thu nhớ
nếu có một phép mầu
nếu có một phép mầu
ta sẽ bắt đầu lại mọi thứ
sẽ chẳng đặt ra những mục tiêu cho bản thân
sẽ chẳng cần lời khen từ bất kỳ ai trong nhân giới ....
chỉ ta cùng đất trời
những yêu thương, những ước mong xa vợi
sẽ chẳng tồn tại trong ta ....
nếu có một phép mầu
ta sẽ bắt đầu lại mọi thứ
không để cho mình nhọc công trong những nghĩ suy do dự
cung bậc cuộc đời ngày cuối cũng như nhau
nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng sợ nỗi đau
cái thứ mà cả đời ta trốn chạy
sợ yêu thương, sợ thế nhân lắm nhiều tai hại
dấn thân vào lòng sẽ ngã nghiêng say
nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng thèm để ý đến ai
mọi thứ xung quanh điều đi vào quy trình cuộc sống
những đợi mong
những điều kỳ vọng
khát khao nhiều tất cả cũng thành không
nếu có một phép mầu
ta nguyền một kiếp đi rong
nơi trú thân là đất
nơi ẩn cư là trời
một kiếp người ai rồi cũng thế thôi ...
nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng để lòng giây phút chơi vơi
gió là bạn
mây là tình nhân
cây cỏ , lá hoa là thân thiết
phiền muộn , uất u chỉ khiến tâm hồn cạn kiệt
một kiếp người có cần khổ thế không ?
nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng thiết ước mong
vô tư sống như loài hoa trên đất
sớm nở, tối tàn, cần gì chứng minh cùng đời thật
sự hiện hữu của mình như giọt nước đại dương
nếu có một phép mầu
ta sẽ chẳng vấn vương
trong nhân thế có chi là đáng
vô vọng, phiền ưu, chán nản
cuộc trần thế này định giá là bao ?
jan. 08, 2021
thu nhớ
Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021
vu vơ
chỉ xếp được đôi vần vô nghĩa
tâm trạng bây giờ là những trống không
chẳng có tình yêu ở trong lòng
chẳng khát khao những đều không thực
vậy mà ta cùng đêm thao thức
đợi một điều từ phía hư vô
có thể là một nhóm lửa đơn cô
giữa những vì sao xa lắt
có thể là một nốt nhạc
để khơi màu cho một ký ức rất xưa
jan. 07, 2021
thu nhớ
bóng hình người mờ hơn hư ảo
khi ta khóc nhớ anh
người lao dùm dòng lệ
đêm cùng ngày ta nhớ anh...với thơ kể lể
người lặng thầm lắng nghe...
khi ta vui như nắng ngày hè
người ủ rũ thu mình trong đông giá
tình yêu có phải là trò của tạo hóa
không để thế nhân có đủ cặp đôi?
khi anh xa xôi
trái tim ta bất tỉnh....
kiếp người cứ thế tan nhanh
khi ta hiểu được thế gian
những ký ức khóc cười thành vô nghĩa
ta chợt nhận ra người.......luôn nhìn về một phía
nơi góc sầu ta hay khóc ngày xưa
đời trôi qua bao bận nắng mưa
ta không thiết những thứ cảm tình vụng vặt
anh tan mất
ta một mình ở giữa nhân gian....
đi tìm cho mình một ký ức ngỗng ngang
nơi bóng hình người mờ hơn hư ảo
để ta hiểu thế gian này chẳng có chi hoàn hảo
tình yêu vốn chỉ bức tranh thiêu....
phiền của ta như ánh mây chiều
không còn cớ để đi tìm bến thật
giữa thế nhân lắm điều ngột ngạt...
buông tiếng thở dài...
ta cùng gió đi rong....!
jan. 07, 2021
thu nhớ
nỗi nhớ vọng về
chốn xưa , lối cũ còn đâu đó
chút nhớ cùng thương mây gió mang
thế nhưng người vẫn xa vời vợi
nỗi nhớ vọng về tim tiếng vang....
thử xây một mái tranh bên suối
trồng khóm lưu ly tưởng nhớ người
tình yêu nhân thế là có thật
hay chỉ câu vần xếp chữ chơi?
thử khắt tên người trên vách đá
thách tháng năm này thử xóa bôi
hỏi tim tên ấy còn ghi mãi
nếu có tương phùng sẽ đẹp đôi?
nếu mai bóng xế mình trăm tuổi
ký ức ngày qua có còn không?
hỏi người xa ấy duyên có nhạt
hay chút cảm lòng vốn cũng không?
jan. 07, 2021
thu nhớ
hóa ra
hóa ra mình vẫn như thuở trước
ngơ ngẩn cùng mây chẳng nhớ mong
cầu cho tim biết rơi đôi nhịp
khuấy động hồn thơ ...thách hóa công....
hóa ra đời vẫn trôi êm ả
lúc khóc lúc cười cũng thành không
phải chi lạc bước cùng nhân thế
để mình còn lưu một chút ngông
hóa ra bao buổi ưu phiền ấy
thở một tiếng dài hóa hư vô
phải chi năm tháng không bôi xóa
có cớ để mình thấm đơn cô....
hóa ra đời vẫn như là mộng
cứ tỉnh, cứ say rối cả lòng
đôi khi tưởng đã thành đại sự
ngẩn mặt nhìn đời ......đời trống không.....
jan. 07, 2021
thu nhớ
nỗi nhớ bây giờ
nỗi nhớ bây giờ bình dị êm trôi
không khao khát chờ mong,
không ưu sầu thắt dạ
nỗi nhớ bây giờ êm ả
như dòng sông lẳng lặng bình yên
nỗi nhớ bây giờ không là những niềm riêng
(mà có lúc tâm hồn bật khóc)
nỗi nhớ lăn qua đời khó nhọc
hóa hư không
tìm cho mình những giây phút cuồng ngông
những ký ức đẫm màu ưu hận
thoát kiếp người ....thôi vướng bận?
nỗi nhớ về đâu giữa nhân gian?
jan. 01, 2021
thu nhớ
Thứ Tư, 6 tháng 1, 2021
anh vẫn đâu đây giữa cuộc đời
anh vẫn đâu đây giữa cuộc đời
tim còn mấy bận tự dưng rơi?
hay anh như thể mây cùng núi
mặc chuyện nhân tình thản nhiên trôi
anh vẫn trưa - chiều hai buổi mong?
câu thơ , tiếng nhạc tự tim lòng
hay anh như thể trăng cùng nước
tự bóng mình soi ... mặc người trông...?
anh vẫn vào ra chốn hồng trần
tìm nàng thơ giữa cuộc hư không?
hay anh chay sạn cùng nhân thế
chẳng thiết tình yêu mặc chuyện lòng?
anh vẫn còn đây có phải không?
vẫn trông bến mộng rối tim lòng
hay anh như gió bay về núi
nhơ nhỡn cùng mây mặc kẻ mong ...!
jan. 07, 2021
thu nhớ
2024.04.06 @ 7:55 PM
Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...