Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2003
tiếng lòng của tôi
Có thể là nhiều năm, biết đâu chừng muôn thuở. Ôi sao người câm lặng, hỡi tiếng lòng tôi .
Julia Crawford
sao không nói là mình yêu nhau nhiều lắm
đêm đã chờ mòn mỏi đến đáng thương
ngày ngu ngơ tìm kiếm khắp nẻo đường
nhưng khi gặp chỉ lặng thinh đếm bước
tiếng lòng của tôi ơi!
sao không nói lên điều mơ ước
lặng thinh hoài chẳng lẽ đến ngàn năm
anh hay chăng mùa đông khóc âm thầm
mây ủ rũ, mưa về giăng phố nhỏ
mùa đông sầu từ dáng cây, ngọn cỏ
héo màu mây , nắng cũng ốm tương tư
ngọn gió hờn cứ rít mãi , hình như
muốn xé toạt nỗi lòng ai thinh lặng
cho tôi được một lần nghe lời nhắn
của yêu thương dù khoảnh khắc người ơi
lặng thinh rồi ôi chết lịm giữa đời
câu trăn trối cùng tiếng lòng u uất
- diên vỹ - jan. 19, 2003
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2024.04.06 @ 7:55 PM
Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét