chị bắt viết một bài thơ
ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối
gặp ta chị hỏi
ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn chưa ra ...!"
giá như chị là người ta ..
thì có cớ để câu vần đua chạy
đằng này, chị là ...đàn bà con gái ..
nên ..thơ ta ...chẳng thể viết thành
thời gian qua thật là nhanh
đêm bên chị, ngày bên ta ...cứ thế ..
gặp nhau ...để có khi ngủ trễ
mà giọng cười cứ vang mãi không thôi ..
có khi ...ta đơn côi
thèm mong chị , cũng chỉ để thở than đôi phút
những đêm thật khuya, chị cứ giục
"đi ngủ đi ..., kẻo ....nhan sắc tàn phai ..."
tại sao ..chị không là một ..."anh trai "
để có cớ cho ta mong nhớ ...
tại sao ...chị ...là "chị" hở ...?
để ta tưởng mình khùng ...khi trông ngóng từng đêm ...!
july 29, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét