Chủ Nhật, 12 tháng 11, 2006

thư tình cho xứ ảo - nov. 12, 2006




Người ạ !

Cuộc sống bận rộn quá phải không? Ta đôi lúc thèm tìm về quá khứ, thèm mơ lại chuyện ngày qua....Nhưng dòng đời cứ trôi, trôi mãi...và người hình như đã rất xa !

Người có biết không, những lúc sau giờ học mệt mỏi, ta mở màng ảnh lên, định tìm một cái gì đó đọc, viết cho khuây khoả..., nhưng lục tìm mãi trong trí...vẫn không có cái cớ gì để viết....nên...ta buồn..!

Cái buồn ngày xưa bằng nước mắt, bằng nỗi lo âu..., còn cái buồn ngày nay là sự trống trải người ạ !


Ta trở lại những đường link ngày xưa để tìm, hy vọng đâu đó sẽ thấy người, sẽ đọc được đôi lời của người ..., nhưng vô vọng ...! Hình như người đã không còn quanh quẩn đâu đó như ngày xưa nữa ...Mà không, người còn chứ .., nhưng cái đồng cảm mà người dành riêng cho ta đã phai dần ...!

Lại một bài thơ người viết !

Ta đọc, ta ngẫm, ta suy !

Không biết là do người không là người của ngày xưa, hay là do ta với đời thường bận rộn, nên tâm trí đã khác hay sao á ..., mà ta chẳng thể cảm nhận được những cái mà ngày xưa ta hay cảm nhận ..!

Người còn nhớ mùa đông nọ chứ ?

Ngày ấy tuyết rơi ..! Nhìn tuyết mà ta cảm ..., ta viết ...! Và ở đâu đó, người cũng viết ..!

Chợt nhiên ta nghe trong lòng mình ấm áp, dù ngoài trời tuyết đang rơi ...! Và người đâu biết chính giây phút đó ..ta đã yêu ...!

Tình yêu đôi khi nó đến một cách nhẹ nhàng êm ái ...! Tình yêu trong tâm hồn không cần thiết phải có những cái đổi trao mà đời thật người ta thường bảo ....như ta yêu người, yêu bằng con chữ, nhớ bằng con chữ ....! Để mãi mãi những mùa đông trôi qua, ta lại nghe lòng mình ấm ...ấm khi nhớ đến có một mùa đông .....ta đã yêu ..!

Sáng nay, nhìn ra khung cửa sổ, cái khí lạnh bên ngoài và hơi ấm từ máy sưởi trong nhà chạm nhau tạo thành một lớp mờ trên khung cửa sổ ...Ta nhìn, ta ngắm ..., và ta ...chợt nhớ người !

Chợt ta tự hỏi ...:

Giá như ngày ấy mình yêu thật thì sao hở người ?

Tình của mình cũng sẽ tan vỡ như bao cuộc tình khác .., và cái nhớ về người trong ta ở mỗi mùa đông sẽ hoá thành những nỗi đau mất mát ...có phải không ?

Ừ, sáng nay, ta nhớ người quá ...! Ở đâu đó người đã thức dậy chưa ? Vẫn còn ôm chiếc đàn ghi ta để nghiêu ngao hát ?

Chúc người một buổi sáng bình yên ...!



 - diên vỹ -


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...