Biết là bóng nguyệt dòng sông
Vô thường lại nắn tơ đồng tìm nhau
Tuổi đời cuồn cuộn về đâu
Sắt cầm nỡ để bên cầu nước xuôi ?
khóc cười cùng em - Kiều Giang
trăm năm sao hẹn cùng người !
mây trôi, bèo dạt biết đời về đâu
vô tình con chữ tìm nhau
bỗng nhiên mùa cũng ngọt ngào hơn xưa
đành rằng vẫn nắng cùng mưa
chữ câu viết để trình thưa với đời
lỡ mai bão gió ngập trời
ta còn có cớ để người nhớ - quên
trăm năm hẹn, biết ai đền !
cõi thơ, cõi mộng, chong chênh cõi đời
nay tương ngộ, mai tách rời
nợ duyên âu cũng do trời tính toan
gởi người một chút mơ hoang
gởi lòng một chút nhân gian hữu tình
trăm năm không hẹn với mình
để câu thương nhớ mãi nghìn trùng xa
diên vỹ
feb. 07 , 2013
Thứ Năm, 7 tháng 2, 2013
gởi người một chút mơ hoang
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2024.04.06 @ 7:55 PM
Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét