ta khoát lên mình dăm ba ký ức
vượt không gian tìm đến tận ngày xưa
nơi góc phố chỉ toàn là hoang phế
mấy bận cùng đời chật vật nắng mưa
ta tìm thấy màu gió thu trong lá
cả giấc mơ say lưu ở trang thơ
ta tìm thấy bóng người xưa hóa lạ
cơn gió nhẹ thôi cũng đã phai mờ
đời nghiệt ngã ta hóa thành thô tục
bước chân đơn mỏi gối với thời gian
đôi sợi tóc ngày xưa vương sầu muộn
nay chỉ còn một màu trắng thương tan
ta lẫn quẫn cùng hạt cơm manh áo
chợt nhận ra tuổi đã hóa nửa trăm
ta đếm lại quãng đời thời hư ảo
giấc mơ xưa chất chứa những thăng trầm
ta gục ngã hay đời mơ gục ngã
thế tục phiền ưu vặt vảnh sự đời
mai hóa kiếp là giọt sương trên lá
để phiền ưu không còn cớ dậy khơi
diên vỹ
nov. 15, 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét