ta thôi hong tóc ngoài hiên vắng
để mặc giọt sầu ủ cơn mê
nghe chừng cánh gió bên kia phố
hờn giận mây trời lạc sơn khê
ta thôi thả mộng vào giấc ngủ
để mặc chiêm bao lắm tủi sầu
nghe mưa than thở cùng cây cỏ
chuyện của trời mây kiếp bể dâu
ta đi tìm lại vùng biển lặng
nơi dấu chân xưa trốn cuộc đời
biển kia năm tháng mòn mỏi đợi
ta - người vẫn thế lạc đôi nơi ...
ta về khơi lại màu ký ức
trải mãi chưa xong khúc ẩn tình
nghe đôi giọt mắt xuôi dòng ngược
bến đợi giờ đây cũng lặng thinh
diên vỹ
jul. 15, 2013
Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2024.04.06 @ 7:55 PM
Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét