Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

ta về cùng phố



ta về gom lại đôi chiếc lá
thả mộng ngày xưa ở bến sông
chân trời vẫn tím màu mây ấy
mà góc hồn ta nhạt sắc hồng


ta về vẽ lại thu năm cũ
nhặt cánh hoa đời ướp hương mơ
đám rêu ký ức xanh màu nhớ
phiến đá phiền ưu vẫn trơ trơ

ta về một bến, xa một bến
mấy thuở đời ta trọn tình thân
phố xưa nay lạ, người thêm lạ
bóng của nhân tình hoá phù vân

phố đã vào thu, thản nhiên trôi
ta về cùng phố nửa kiếp người
vẫn là chiếc lá bay trong gió
vẫn bóng mây đời ngả nghiêng rơi ...!

diên vỹ
oct. 10, 2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...