Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013
ta về cùng phố
ta về gom lại đôi chiếc lá
thả mộng ngày xưa ở bến sông
chân trời vẫn tím màu mây ấy
mà góc hồn ta nhạt sắc hồng
ta về vẽ lại thu năm cũ
nhặt cánh hoa đời ướp hương mơ
đám rêu ký ức xanh màu nhớ
phiến đá phiền ưu vẫn trơ trơ
ta về một bến, xa một bến
mấy thuở đời ta trọn tình thân
phố xưa nay lạ, người thêm lạ
bóng của nhân tình hoá phù vân
phố đã vào thu, thản nhiên trôi
ta về cùng phố nửa kiếp người
vẫn là chiếc lá bay trong gió
vẫn bóng mây đời ngả nghiêng rơi ...!
diên vỹ
oct. 10, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét