tác giả : diên vỹ
diễn đọc : diên vỹ
phiền ơi cái nhớ !
những hạt mưa cứ tí tách rơi
nào đâu biết có người phiền vì nhớ
không phải anh,
....ngàn lần không phải thế
tại tiếng mưa , nên cái nhớ vọng về
vẫn tách cà phê ...
(...không quen vị đắng, nên em thêm đường và sữa)
màu cà phê bởi thế chẳng còn đen
như tình yêu pha lẫn muộn phiền
tình không ngọt, ngày thêm hoá đắng
chợt nhiên bên ngoài êm ắng
mưa đã tan
cà phê cạn ...
riêng cái nhớ dần tăng ....
xa anh, còn cái nhớ ủi an
như bất chợt thành thói quen khó chữa
nào có yêu anh bao nhiêu ....
(vì em chẳng hề là con thiêu thân bay vào ngọn lửa)
vậy mà cái nhớ giờ đây chẳng thể quẳng đi .....
diên vỹ - sep. 16, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2024.04.06 @ 7:55 PM
Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét