Thứ Tư, 12 tháng 4, 2023

Anh Đợi Em Tới Hoa Cũng Úa Tàn





Anh Đợi Em Tới Hoa Cũng Úa Tàn


Mọi người đều cứ hỏi: "rốt cuộc anh đang đợi cái gì chứ?"

Đợi đến xuân hạ thu đông đã qua rồi, lẽ nào còn chưa đủ sao? 

Thật ra là vì lỗ hỏng trong trái tim anh 

Đang chờ người mang nó đi có thể trả về cho anh 

Mọi người đều nói với anh rằng: "tình yêu này vốn không có kết quả"

Anh cũng biết em mãi mãi không thể yêu anh, yêu hết lòng

Thật ra anh cũng chỉ hi vọng thỉnh thoảng em sẽ nhớ đến anh

Nhưng em lại cứ dần dần, dần dần im lặng chẳng hề nói gì 

Những khi anh mất ngủ, liệu rằng có ai sẽ bên anh? 

Những khi anh đau buồn, liệu rằng có ai sẽ an ủi anh? 

Những khi anh muốn được tâm sự, liệu có ai có thể thấu hiểu anh? 

Những khi anh không thể quên em, liệu em sẽ đến xoa dịu nỗi lòng trong anh chứ? 

Này em có biết chăng, này em có hay chăng, Anh đợi em, đợi đến hoa cũng tàn rồi 

Này em có biết chăng, này em có hay chăng,

Anh đợi em, đợi đến hoa cũng tàn rồi...



Mình lại vô tình tìm thấy bài hát này ....mình không phải tuýp người sinh ra để nghe nhạc, nhưng ca lời thường hay khiến mình gục ngã . Sao thiên hạ lại có thể viết ra những lời hay đến thế nhỉ . Phải rồi, ruốt cuộc anh ấy đang đợi cái gì chứ ...? Câu ấy đơn giản lắm, nhưng nó khiến mình phải tự xoay lại và hỏi chính bản thân mình ...Phải rồi ...ruốt cuộc mình đang đợi gì ....?


Mình cũng như anh ấy trong lời bài hát ...thu qua, đông đến, xuân tàn, hạ úa ...mình cũng đang đợi thời gian trôi ...nhưng ít ra , anh trong bài hát còn biết trái tim anh bị ai đó đánh cắp đi, và lỗ hỏng đó đang đợi người mang trở lại, và ước mơ của anh bình dị lắm, nếu chỉ cần người ấy thỉnh thoảng nhớ đến anh, là anh đã rất vui ....!


Mình thì hoàn toàn trống rỗng, trái tim không bị đánh cắp nhưng nó thật sự đã hoá thành sương khói ...., cuộc đời này có khi khiến người ta vinh hiển, nhưng lại khiến người ta tự nhận ra bản thân mình vô nghĩa đến không  ngờ ....có phải chăng vì quá nhiều chán nản, quá nhiều thứ không thể với tới được, quá nhiều ước mơ ...để rồi tất cả chỉ là khói bụi, khi trong tay mình chẳng còn gì thì chợt nhiên nó trống trải đến lạ thường ...


anh trong bài hát chờ một tình yêu tuyệt vọng

mình trong đời thường hoá bụi hư vô ...

anh trong bài hát đợi người ấy đến hoa tàn lá rụng ...

mình trong đời thường giọt mắt chợt rơi .....


Không hiểu tại sao chẳng mang trong mình một chút hy vọng nào ....thì bản thân lại tuyệt vọng đến vô cùng ......

Nếu có thể dửng dưng được mọi thứ ...vì sao ...không thể dửng dưng được với thinh không ?

Anh trong bài hát đợi chờ một tình yêu tuyệt vọng ...

Ta trong đời thường chán ngán đến cả ước mơ .....


Nếu như ngay cả ước mơ cũng không có, vì sao lại buồn bã đến thế này nhỉ ...? 

Vì sao khi cả bản thân không cần một thứ gì, lại cảm nhận được mất mát đến tột cùng ....

Hay có phải vì không có một trái tim, nên mình cứ lạc lối thế này sao ?


Bài hát này ...sao tự nhiên buồn đến thế ......


2023.04.12




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.07.27 @2:32 PM

  Lại là tình yêu...! Mình lại phải tự hỏi một câu: "- Là cái quái gì thế...?" Mình chỉ thích ngắm nhìn cuộc sống, muốn thấy mặt t...