ta mang nỗi nhớ ra hong gió
nắng xẻ làm đôi ký ức mình
anh còn đâu đó bên trời lạ
sẽ có về không ? hay lặng thinh ?
ta có vì anh mà bật khóc ?
sóng gió cuộc đời mái tóc phai
vòng tay thuở ấy như cổ tích
đọc mãi mà sao vẫn còn say
anh vẫn còn không đôi mắt sâu
bờ môi thuở ấy rất nhiệm mầu
ta nghe dĩ vãng xanh màu nhớ
biển của ngày xưa có còn đâu ...
anh ơi ! đời vẫn trôi xa mãi
ta giờ tóc cũng đã màu phai
đưa tay đón gió ngày đông lạnh
thèm về với biển của hôm nay !
diên vỹ
jan . 27, 2013
Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013
dĩ vãng ngày xanh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét