Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

thực - hư

 
ta đói khát từng câu chữ viết
lật tình anh xem mộng đã phai
ta tìm lại chút ngày xưa cũ
trộn lẫn vào thơ cho rộng năm dài


ta như kẻ mộng du từ tiền kiếp
lạc tận bây giờ và cả nghìn sau
anh chắc hẳn đi về phía trước
có bao giờ ngoái lại nhìn nhau



ta một thuở quên mình trong nhân thế
ngỡ anh còn ẩn mãi góc đời thơ
ta đan kết những mần yêu xưa cũ
chờ đời tan ta ở hẳn cùng mơ


ta ngắm nắng của ngày đông yếu ớt
thèm bay về vùng đất ấm tìm nhau
nghe đâu đó tiếng thở dài vọng lại
giữa thực và hư có khác chi đâu ?


jan. 22, 2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...