Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013
mặc nỗi nhớ
ta đã nhớ ...
cớ sao người cũng nhớ
để con tim như sóng ngoài khơi
giá người cứ thờ ơ sớm tối
để lòng ta đêm đến đơn côi
ta hiểu được đời không như mộng
giấc mơ kia cũng chỉ là mơ
người hãy cứ là viên đá cuội
để lòng ta dệt mãi bài thơ
người lại đến
và ta vui mừng lắm
nhưng sao tim chứa những phiền ưu
tình yêu mỏng như sương ban sáng
người và ta sao phải luyến lưu ...
ừ ta cứ lặng thầm như thế
mặc con tim khổ nhọc vì mong
mặc nỗi nhớ len vào giấc ngủ
yêu nhau rồi ....đời cũng trống không ...
diên vỹ
aug. 20, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét