Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013
mặc nỗi nhớ
ta đã nhớ ...
cớ sao người cũng nhớ
để con tim như sóng ngoài khơi
giá người cứ thờ ơ sớm tối
để lòng ta đêm đến đơn côi
ta hiểu được đời không như mộng
giấc mơ kia cũng chỉ là mơ
người hãy cứ là viên đá cuội
để lòng ta dệt mãi bài thơ
người lại đến
và ta vui mừng lắm
nhưng sao tim chứa những phiền ưu
tình yêu mỏng như sương ban sáng
người và ta sao phải luyến lưu ...
ừ ta cứ lặng thầm như thế
mặc con tim khổ nhọc vì mong
mặc nỗi nhớ len vào giấc ngủ
yêu nhau rồi ....đời cũng trống không ...
diên vỹ
aug. 20, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2024.04.29 @2:15 AM
Chiều hôm nay sau khi đọc xong hồi thứ 75 của chiến quốc tung hoành rồi mà thấy còn khoảng 2 tiếng nữa mới đi làm, nên mình ra vườn sau cắt...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét