Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013
chuyện của tuổi xanh
thuở ấy ta còn khờ khạo lắm
nụ cười chẳng dám sợ lòng vương
anh đến cùng ta chiều nhạt nắng
khẽ tiếng chào thôi ...đã nghe thương
rồi anh biền biệt phương trời nhớ
ta vẫn nơi này ngóng tìm mây
hôm nay giữa phố vô tình gặp
nụ cười thuở nọ có còn say ?
con số mười năm dài hay ngắn
thoáng vụt qua mau nửa cuộc đời
anh kể nỗi niềm quen thuộc quá
khiến hồn mây gió cũng ngưng trôi
ta biết ngày mai bâng khuâng nhớ
chuyện của ngày xưa tuổi còn xanh
ai chẳng một lần mơ quá khứ
để rồi luyến nhớ dẫu mong manh
diên vỹ
sep. 06, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét