ta cứ thản nhiên rơi giữa cuộc đời
trên vai áo anh, thản nhiên mùa nắng rực
trong khoé mắt anh thản nhiên một trời ký ức
ta chạm cuộc đời, nắng - gió chạm anh ...
ta cứ thản nhiên giữa góc phố xanh
nơi rêu phủ qua mấy tầng phiền muộn
thản nhiên sống,
đời thản nhiên như dòng sông uốn lượng
chảy suốt một đời cũng về với biển sâu
ta thản nhiên mặc đời có chạm được nhau
cho nhung nhớ có đổi thành đêm sâu hoắm
cho cuộc tình rơi tận bờ vực thẳm
buông tay với đời
đời thản nhiên trôi ...
2014.01.02
diên vỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét