Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

sầu tôi ...


 
nỗi nhớ vô tình hay cố ý
ngang tôi một buổi bấy nhiêu lần
hắn vô tình hay cố ý
cớ gì sao .... tôi lại cứ buâng khuâng ?

trời thu ...mưa thu ....và chiếc lá
khoảng lòng hắn có hay mơ
một mảnh chiều thu rơi cuối phố
hắn có nhặt về viết một câu thơ ?

hắn thường gởi sầu trong đôi mắt
khiến tôi thao thức chẳng yên
có điều gì xa xôi khó hiểu
hay tôi chỉ tự chuốt ưu phiền ?

một lần ngang qua hắn  hỏi:
- nhớ không  ? ... tôi khẽ gật đầu
nỗi sầu vương tà áo mỏng
tôi về thức cả canh thâu ...
 
chiều nay lòng tôi rất lạ
- nhớ không ? .... tôi đã nói rồi ...
vì sao hắn ngồi im lặng 
sầu tôi rơi ngập bờ môi ...
 
diên vỹ
aug. 10, 2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...