Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2020

anh bây giờ còn những phiều ưu ?

 


mình thân nhau bao giờ chứ ...

chưa từng gặp gỡ ...

chỉ đôi dòng thơ mà nhớ với mong ...


em vẽ cho mình một dòng sông

anh lạc bước một chiều thu nắng nhạt

thuyền em neo ...chờ một ngày sóng kia đầu bạc

để em hỏi lòng còn nhớ nhau không ...


chiều nay mây nước đi rong

mưa đôi giọt rải phiền lên đất khách

mùa cứ qua nhanh anh và em hai bến bờ trôi dạt

nỗi nhớ bây giờ như có như không

 

em vào ra bến mộng đi rong

anh kéo níu những khoảng thời qua ký ức

tỉnh giấc với đời mà nhớ mong chưa thức

cứ lăn vào cho cuộc sống nghiêng chao

 

mùa cứ sang , ta cứ thế xa nhau

cho con chữ buồn rơi nước mắt

những ngày thu qua hồn thêm xao xác

nhặt chiếc lá vàng mà nhớ người thu


anh bây giờ còn những phiều ưu ?

sao con chữ cứ trải dòng thương cảm

em nhặt lá ngoài sân hay nhặt nỗi lòng anh vừa chạm

sao thương nhớ cứ về dù trời đã chẳng còn thu

nov. 29,2021

thu nhớ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...