Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2020

anh chờ người

 


anh chờ người cho nỗi nhớ lên ngôi

cho khúc hát rơi vào đêm xa vắng

cho ta bên góc đời thầm lặng

lật ký ức mình chỉ thấy nhớ anh


anh chờ người cho cây cỏ thôi xanh

cho ngọn gió réo hồn cô quạnh

cho ta giữa đêm sâu cùng vần trăng lạnh

khắt khoải nỗi niềm chẳng biết gởi về đâu


anh chờ người sao ngực trái ta đau

sao nhung nhớ không gởi về một hướng

tình yêu thế nhân cứ hoài vai mượn

trả làm sao cho trọn  kiếp người


nov. 29,2021

thu nhớ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...