Thứ Tư, 18 tháng 11, 2020

người chắc hẳn

 

người chắc hẳn nhớ hoài mùa thu trước

cái thuở chưa quen......

mà như đã rất thân

xứ ảo về đêm ......

xa cho mấy cũng hóa gần

dù thực tế mình chưa lần tương hội


ngồi bên nhau dùng ngôn từ kết nối

yêu thì không...

nhưng cái nhớ tràn môi

ai cũng phải tỉnh giấc mơ để sống

mùa sang mùa, cái nhớ chẳng hề vơi...


ta có thể gìm mình trong giá lạnh

mùa xuân sang hoa nở cũng chẳng màng

khi hạ đến lòng không hề nao núng

chợt thu sang....tim bỗng thấy xốn xang...


ta nhìn lá , lá hóa thành thơ tám chữ

ta ngắm mây, mây bỗng biết mĩm cười

cơn gió nhẹ của ngày thu thổi lại

mang hơi thở người ...khiếm tim cũng chơi vơi...


2020.11.18

diên vỹ



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...