người cứ vô tình ngang bước qua tôi
mặc tiếng nức của mùa thu lá rụng
mình có cần chi chút tình yêu vụng
đã có đất trời an ủi niềm riêng
người cứ vô tình và cứ sống an nhiên
đừng để tiếng dế giun của đêm làm thức giấc
mình có cần chi giữa cuộc đời tất bậc
chút tình người đâu sưởi ấm ngày đông
người cứ vô tình mặc thương nhớ đi rong
mặc nắng gió rải niềm mơ nơi biển
đã có sóng làm nôi cùng mình đưa tiễn
chút tình người không nuôi nổi giấc mơ...
người cứ vô tình để mình khóc cùng thơ
biển đã măn mai càng thêm vị mặn
chút tình người không làm tim thôi đắng
sầu rải nhân gian con chữ phiều ưu....
nov. 23,2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét