ta tìm anh đã sắp tận trăm năm
đôi lúc gặp lại dường như chẳng gặp
những ngộ nhận trong đời không sao khỏa lấp
anh là anh ai có thể thế thay !
cuộc tình nào rồi cũng vuột khỏi tầm tay
câu nói ấy ta chẳng tin, nhưng rất thật
mặc cho những lời khuyên...
mặc cho cuộc đời gay gắt
ta vẫn tìm anh trong cõi nhớ mênh mông
có lắm khi anh lơ đễnh , cuồng ngông
ta theo đuổi tưởng chừng như kiệt sức
tình yêu thôi, sao ta khiến mình rơi vào đáy vực
thức tỉnh thì thiên hạ đã quay lưng
ta giận mình, ta buông bỏ thế nhân
ta chạy trốn để tìm ra lối thoát
có con đường nào cho kẻ khờ đi lạc
có lối đi nào cho kẻ ngốc vì yêu
ta thôi tìm anh cho linh hồn sống hẩm hiu
tội nghiệp lắm những mùa thu sang lặng lẽ
ta một mình trong thế gian buồn tẻ
nhặt vần thơ rơi tự oán trách mình.....
nov. 23,2021
thu nhớ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét