Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2020

tháng năm dài

 



mười lăm năm có quá dài không...?
hay là chỉ một thoáng qua vụt mất
thuở ấy ta tập tành yêu......và rồi xa đời sống thật
chỉ câu thơ cùng mơ ước bay xa

tháng năm dài cứ thế trôi qua
ta không biết là mình đang sống
muộn phiền, sầu ưu...và nổi niềm trống rỗng
đeo đắng hồn ta cho cái nhớ hóa điên

ta gặp người lòng cứ ngỡ là duyên
hạnh phúc ấy tưởng chừng như vô tận
chẳng có niềm đau, không câu hờn giận
duy chỉ tình yêu tô điểm cuộc đời 

để rồi năm tháng cứ rơi
thực tế vẫn là những điều khó đoán
hạnh phúc chỉ là giấc mơ hào nhoáng
có bao giờ lưu mãi ở trần gian

còn trẻ nữa đâu để oán than
ta chấp nhận những điều phi thực tế
một thời con tim ngạo nghễ
để tận bây giờ chẳng biết vuồn - vui....

lật lại dòng thơ ta bỗng chơi vơi
nhìn ra cửa hóa ra mùa thu sắp hết
ôi những chiếc lá và nghìn câu thơ kết
người đợi người ở những lúc mùa sang

ta trở về đây cùng câu chữ lang thang
không tìm gì cả chỉ là đôi dòng ký ức
giữa thơ...và đời sống thật
tất cả chỉ là khói bụi trần gian.....


diên vỹ 

nov. 21, 2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...