Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2020

thu còn không màu nhớ

 


anh phương đó thu còn không màu  nhớ

sắc tình yêu  phủ bóng một dòng thơ

ta hai buổi nhìn đời bằng mắt thật

nên cạn lời trong câu chữ vu vơ


thu nay bỗng sầu dâng trong khóe mắt

ta nhớ anh hay nhớ những đêm trăng

thơ đã viết chữ câu sai vần luật

niềm nhớ mong có vì thế mà tan?


ta muộn quá thu giờ không còn nữa

và chàng thơ chắc đợi ở mùa sau

năm tháng lại dần trôi cùng ký ức

mùa thu này thơ đã chẳng có nhau......!


2020.11.21

diên vỹ




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...