Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2005
ở một nơi nào đó
có nắng, có mây, có chiều , có tối
có anh ngồi nhìn sóng viết thành thơ
đàn ghi - ta anh dạo những dòng hờ
hôn kỷ niệm bằng lời ru êm ái
anh nhớ về ai ...cô gái tóc dài của thời thơ dại
hay nàng thơ trong quá khứ ngày xưa ?
thành phố chiều giăng kín giọt mưa
anh có ước những điều ta thầm ước ?
cuộc đời anh, cuộc đời ta trái ngược
như sáng, như chiều , như nắng với mưa
mà mưa nắng có nhiều khi gặp gở
riêng anh ta ......buồn đến khôn vừa ...
ta không viết lòng ta cho anh nữa
mà sao như nhơ nhớ gì đâu
ôm nắng mưa ta tưởng bớt cơn sầu
chợt chiều xuống mới hay mình vẫn nhớ ...
- diên vỹ - jan.15, 2005
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét