Thứ Ba, 29 tháng 11, 2005
nhớ vần thơ
sao hôm qua người không viết thơ ?
ta tìm kiếm như tìm nỗi lòng của mình vừa đánh mất
kỳ thật
bình dị mà ta nhớ quá đi thôi
vần điệu người, ta đọc bỗng hoá vui
những cái trách, những cái hờn rất nhẹ
giá như thơ bật thành lời khe khẽ
tặng riêng ta ...!
ừ nhỉ ....chắc không ...!
đêm ta ngồi, ta đợi, ta mong ...
từng giờ khắc đi qua như trêu , như chọc
ừ chắc lẽ ta chỉ là cô nhóc
tập tành yêu người thi sĩ trong mơ
giá như mà những vần thơ
biết nói nhớ, biết nói thương thì hay á
ừ mà có chứ, nhưng chỉ cho thiên hạ
ta đọc nên lòng vương víu, thế thôi ...
giờ khắc lại trôi
ơ ! lòng ta thêm nhớ
nhớ lạ lùng ...
bình dị những vần thơ ...!
- diên vỹ - nov. 29, 2005
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét