Thứ Hai, 14 tháng 8, 2006

Em hãy về cùng ta

 



về đâu


trăm năm đời có ngắn? 
người quên người được sao? 
bốn mùa đi rồi đến ...! 
riêng tình ta ....về đâu ?

 

august 14, 2006 
diên vỹ


Em hãy về cùng ta


Vàng thu mùa lá úa

Lìa cành về đất lành

Trời trong veo nỗi nhớ

Em rụng vào thơ anh


Quen em mùa trổ lá

Yêu em ngày đâm hoa

Tình hai ta nở rộ

Ngạt ngào hoa bốn mùa…


Bờ ngàn đời đợi sóng

Sóng mong ngóng tìm bờ

Anh tìm em… như để

Thơ ta hòa lời thơ…


Trời có mùa ra lá

Người có thời trổ hoa

Dẫu lá hoa tàn tạ

Em hãy về cùng ta…!


Đuyên Hồng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...