người gởi gió bao niềm thương nỗi nhớ
nên đêm thẹn thùng chẳng dám ở lâu
trăng mắc cỡ lẫn vào mây trốn biệt
giọt sương mềm cũng về thế tan mau
đôi chim lạ bên hiên nhà ca hát
chắc chúng vui vì gặp phải mùa yêu
ta ngơ ngẩn nhặt câu thơ người viết
nên ... hồn như lạc giữa đám mây chiều
đêm người mộng, ừ thì ...ta cũng mộng
không biết là ...có giống nhau không ?
con tim đó , con tim này ....khác biệt ?
hay niềm mơ đã không giấu được lòng ..?
ta chắc chắn ..nhớ thương không là màu tím
cũng chẳng là màu bàng bạc của trăng
mà nó chứa một thứ màu huyền ảo
nên... chạm nhau rồi hồn chẳng thể bình an ...!
july 24, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét