Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

một chút cuồng ngông







vẫn là một chút cuồng ngông ấy
tình yêu điên dại cả tim rồi
ta đi về hướng không trời đất
để với tay tìm mảnh sầu rơi

ta nhặt được anh ở dòng đời
đem về ủ mộng để tìm vui
ngờ đâu biển gió mênh mông ấy
đưa đẩy hồn ta lạc cùng người

ta vẫn tìm anh tận dòng sâu
hay ta quên mất chuyện ban đầu
hỏi trời sao thích trêu đùa thế
hay muốn cùng ta cạn thương đau?

diên vỹ
dec. 02, 2012




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...