Ta yêu người, không biết từ đâu:
Trong thế giới muôn màu diệu vợi,
giữa phố đông, chiều nay ta đứng đợi,
Hay giữa đông tàn nhìn vạt nắng xa trôi
Chỉ là cuộc hành trình- Kiều Giang
người yêu ta ? con chữ như vui
đông chắc hẳn không sầu hơn ngày trước
ngọn cỏ vàng hoe, tiếng thở đời thườn thượt
nghe lời tự tình đông cũng chẳng còn đau
người yêu ta ? mà có lạ chi đâu
trong nhân loại chẳng phải tình yêu là trên hết
chỉ có những lúc cơn bão đời đi lệch
mới thấy tình người đen bạc thế thôi
người yêu ta ? chắc sẽ có kẻ đơn côi
vào chốn mộng, và hờn ghen cùng mộng
trăng vẫn biết mình luôn hoài lẻ bóng
nhờ soi mình trong bể nhớ quên đau
người yêu ta ? con chữ bỗng ước ao
thèm dệt mộng giữa cuộc đời vô vọng
hay thế giới ảo hư từ nay dậy sóng
bởi biển lòng ta khao khát bến bờ yêu
người yêu ta ? cũng chẳng cần nhiều
một chút thôi đủ để soi cùng con chữ
cuộc sống đời thường vạn điều lành dữ
tình hoá thân thành con chữ tìm quên
người yêu ta ? hẳn cũng nên ...
vì thế giới loài người tâm tư luôn trắc trở
một câu thương nhớ
đủ để kéo nhau về từ hai phía trời xa
người yêu ta ? tim chợt vỡ oà
hy vọng đến, hy vọng tan - ta hiểu
chẳng có gì dưới ánh mặt trời này có thể thiếu
huống chi là tình yêu trong câu chữ ..phải không ?
diên vỹ
dec. 05, 2012
Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012
người yêu ta ?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét