Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

nợ




yêu nhau là chỉ nhìn nhau thôi
bao nhiêu đó cũng như là rất đủ
đời vẫn còn lắm nợ
ta trả đến bao giờ để thoát được hở anh ?



em đã không còn cái tuổi ngày xanh
nên mơ ước không tài nào chấp cánh
nợ cuộc đời anh - em tự gánh
nợ riêng mình ta trả làm sao ?



có những niềm mơ theo ngày tháng hoá đau
có những ao ước ngay từ đầu đã mất
quay lại cùng đời thật
anh và em ta cứ rất xa



một năm nữa lại trôi qua
em cứ đếm để rồi không thể đếm
xa ngần ấy mà tia nhìn còn lưu luyến
nợ kiếp này ta biết trả sao đây ?



diên vỹ
dec. 28, 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...