Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

say giữa đời thường




Đêm nay em góp nhặt những sỏi đá của thời gian
ném vào dòng sông tình đang chảy
Những cánh hoa đưa tay vẫy gọi
trời xanh

sũng ướt màu trăng - Kiều Giang



em góp nhặt những mảnh sầu vụn vỡ
kết thành sâu chuỗi ưu tư
anh sẽ là viên ngọc sáng
hay cũng chỉ là một thoáng ảo hư ...?

 


anh đến...,
anh đi như đời xoay chuyển
có dòng đời nào chảy ngược phải không ?
em vẫn muốn quay về quá khứ
để tìm lại xem những phút xao lòng !


cái thời trẻ con, non dạ
câu yêu cứ tưởng trăm năm
bây giờ thèm làm trẻ nít
để viên kẹo đời ngọt mãi trong tâm !


anh có là mây hay gió
để em qua cửa chờ mong
anh có là con sóng lặng
để em ra biển ngóng trông ...!


hay anh hoá thành câu chữ
để em say giữa đời thường
tháng năm hoá thành cổ tích
ngày sau lật lại còn vương


diên vỹ - jan. 15, 2013 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...