Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013

người cứ mặc,



người cứ mặc, để ta chờ lâu hơn nhé
cho trái tim tan thành những sợi mây
cho nỗi nhớ lạc vào trong vũ trụ
để hiểu lòng chức nữ thời nay


người cứ mặc, vắng dài hơn thế nữa
cho hồn ta màu lá úa ngày thu
gom nỗi nhớ ủ thành cơn mộng đẹp
để ta gặp người ở giữa giấc mơ

ta đã hiểu những kẻ khờ vì nhớ
ta đã hay những kẻ dại vì mong
và ta cứ thèm một đời khờ dại
để nhớ người ở từng phút ngóng trông

ta sẽ hái ngàn sao nơi đáy nước
sẽ tìm trong đôi mắt ấy niềm mơ
người cứ mặc , đừng cho ta hiểu được
phía sau đôi mắt kia cũng lắm mong chờ ....

diên vỹ
aug. 17, 2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...