Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013
chẳng còn nhau
có thể anh thật sự đã quên chiếc lá ngày thu ấy
và tiếng mưa rơi bên cửa chiều hoang
có thể trong mớ đời nghiêng , lạc
em chỉ là một hạt sương tan ...
em đã thấy những chiều trôi khó nhọc
em đã nghe tiếng thở của thời gian
em hiểu được khi soi mình trong nước
chỉ nỗi lòng riêng ...chẳng thể xẻ sang ...
anh có lúc về ngang qua mộng
vẫn lặng thinh như trăm buổi lặng thinh ...
hoa diên vỹ mùa này thôi nở
hai buổi anh về ... lấy chi để đưa tin ...
hoa thôi nở, lá bắt đầu trở giấc
thu sẽ về nhuộm góc sân sau
anh bắt được ánh mặt trời đã tắt
mang tặng em như thuở còn nhau ?
ừ có thể ...
từng chiều trôi lặng lẽ
em nhớ anh ...!
nhớ hoá ...thành không
trời vẫn rộng
đất thênh thang đó
biển vẫn sâu ...
mà ta chẳng còn nhau ...!
diên vỹ
aug. 04, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét