Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013
nỗi riêng mang
ta nào biết vì sao vầng trăng khuyết
sao mưa rơi
sao biển mặn thế kia
ta đi ngược để tìm bắt gió
sợi nắng rơi một nửa bên người
ta nhặt lại vùng trời năm cũ
tiếng mưa thôi ..
dạ cũng chơi vơi ..
ta thả bóng,
đi tìm lấy bóng
khuấy cơn mơ
trong đáy mộ trăm năm
ta đánh thức thuở trời gần đất
tìm gặp anh giữa những tan hoang
chiều lại tắt
đêm về cùng phố
nắng bên anh
bóng tối nghiêng sang
ta cứ thế ngược đời dệt mộng
...
mơ anh - ta
một nỗi riêng mang ...
diên vỹ
aug. 04, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2024.04.06 @ 7:55 PM
Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
chị bắt viết một bài thơ ta ngồi nghĩ từ sáng đến chiều ..và sang qua đêm tối gặp ta chị hỏi ta cong môi cười ...bảo: .."thơ vẫn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét