Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013
khói sương cuộc tình
thắp cho lòng mình một ngọn lửa tin yêu
chờ ngày tận đốt cho tàn nhung nhớ
đêm nghe tiếng côn trùng trăn trở
hỏi lòng mình còn có nhớ nhau ?
anh bây giờ như cánh gió vút cao
ta đã chẳng là mây bay về cùng núi
(thuở chưa nhìn đã say bao buổi
chưa tương phùng đã biết nhớ trăm năm)
bây giờ đã sắp là thu, đôi chiếc lá ủi an
chạm vào đất để xuân sang thêm sự sống
ta mất anh
vạn ngày sau trống rỗng
lá còn có mùa
sao ta chẳng còn nhau ?
(chẳng phải lòng luyến tiếc chi đâu
chỉ tại gió mang về hương nhớ)
ta ....như nắng mưa vô cớ
bởi mong đợi nào rồi cũng hoá khói sương
diên vỹ
sep. 04, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bóng Lưng Của Gió
1 – Bóng Lưng Của Gió Người ta nuôi nỗi nhớ bằng hình bóng, bằng kỷ niệm, bằng ký ức… hoặc chỉ bằng một chút tưởng tượng. Ta nuôi nỗ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Một từ "nhớ " của anh thôi cũng đủ khiến cho tim mình gõ lộn nhịp ..! À hoá ra anh không phải nhớ ai đó ..., mà là chỉ nhớ ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét