Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013
phiền !
tôi và gió đi về nơi cuối phố
lệ lòng trôi thành những nhánh sông
thu hẳn biết phiền tôi như lá úa
rơi trọn một mùa ...
phiền hết hay không ?
tôi và nắng nghiêng về một góc
hoá bóng trăng rơi ở hiên xưa
đời hỏi có bao nhiêu khó nhọc
trăm năm đau ...đã đủ hay chưa ?
tôi ở lại cùng mưa lăn lóc
phố nghiêng trôi
hoa cỏ cùng trôi ...
tôi rơi xuống tận nơi đáy vực
bám lòng đời tìm sự sống nhỏ nhoi
ai chẳng biết ngày mai là hết
ai chẳng hay mọi thứ qua mau
nhưng phiền cứ như lằn dao cắt
tưởng sẽ lành thôi ... lại hoá thêm sâu ...!
diên vỹ
sep. 21, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bóng Lưng Của Gió
1 – Bóng Lưng Của Gió Người ta nuôi nỗi nhớ bằng hình bóng, bằng kỷ niệm, bằng ký ức… hoặc chỉ bằng một chút tưởng tượng. Ta nuôi nỗ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Một từ "nhớ " của anh thôi cũng đủ khiến cho tim mình gõ lộn nhịp ..! À hoá ra anh không phải nhớ ai đó ..., mà là chỉ nhớ ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét